Pages

Được tạo bởi Blogger.

Em đã bị lừa tình vì sex

2/5/14

Em đã bị lừa tình vì sex

Em cứ tưởng rằng nhà chồng luôn thích thú và yêu thương em như bố mẹ ruột của em, nhưng không, em đã nhầm khi mà chưa có kinh tế ở bên trong đó.

Em đã từng dại dột đi khoe với rất nhiều người rằng gia đình bên chồng thật tâm lý và tình cảm, nơi đó em như có cảm giác ở nhà mình, bên anh em ruột thịt vậy. Nhưng sự đời mà cứ đơn giản thế thì chắc các góc phố “buôn dưa” chẳng bao giờ có ai họp...

Em đã biết về truyen nguoi lon

Truyen nuoi lon em bi lua tinh
Truyen nguoi lon em bị lừa tình

Giờ làm sao mà em dám mở miệng nói chuyện với ai kể cả người thân của mình, vì thể nào họ cũng nghĩ, chắc em chẳng ra gì nên mối quan hệ mới dần xấu đi. Em ôm một mối tâm sự đầy ắp trong lòng, biết bao giờ mới vơi.

Vợ chồng em sống riêng cách nhà chồng vài chục cây số, tháng mới về một lần nên ai nấy đều háo hức gặp nhau, nhưng chỉ đến khi về đó ở cữ em mới hoang mang khi thấy việc sống hòa bình với mẹ chồng dưới một mái nhà là điều không tưởng. Vì mối quan hệ đã hơi khó định nghĩa lại thêm việc mẹ chồng luôn muốn mình phải là người chiến thắng, phải là người được quyền quyết tất cả, kể cả đặt tên cho bé, cho nó ăn gì, mặc quần áo ra sao, việc bán nó lên chùa cũng do bà quyết, chữa bệnh không cần bác sỹ, chỉ cần phán đoán thoáng qua của bà nội...

Sinh con được một tháng em cảm thấy quá tải khi nảy sinh quá nhiều những bất đồng mà lòng kiên nhẫn thì có giới hạn, chồng em cũng cám cảnh nên xin phép cho gia đình nhỏ đoàn tụ.

Em chuẩn bị đi làm bà nội mới nói là không trông con cho được, bà lấy cớ là ông nội yếu nên bà phải chăm ông, hai vợ chồng tự túc đi, trong khi bà còn giữ toàn bộ của hồi môn của em ngày vu quy. Ngầm ý của bà là đứa nào cãi lời bà thì chỉ có chết, bà cũng luôn cố gắng thể hiện mình lạnh lùng không hợp con dâu lẫn con trai, bà cũng chẳng thương đứa nào và bà cũng chẳng cần đứa nào.

Khi đó vợ chồng em ở trong tình thế vô cùng bế tắc, vừa lo cho quan hệ gia đình vừa lo cho công việc đang chờ phía trước. Em cứ nhìn con là khóc vì nghĩ thương con mà mình thì bất lực, mình chồng cáng đáng nuôi cả vợ lẫn con sao được, em phải loay hoay vội đi tìm người giữ trẻ. Chồng đi làm về em chỉ biết ôm chồng mà khóc thôi. Thương chồng nên em cũng không dám phàn nàn và than thở bất cứ điều gì.

Vậy mà bà còn giữ các câu chuyện bịa đặt, những trách móc vô căn cứ, mang nói với mẹ đẻ em khiến bà vô cùng khó xử và em thì thấy quá xấu hổ lẫn với cảm giác đau quặn, tức tối.

Song, khi gặp khó khăn và bế tắc em mới biết tình cảm thực sự ai đó giành cho mình là thế nào. Cũng vì em non trẻ, có lớn mà không có khôn, suy nghĩ mọi chuyện quá đơn giản nên mới thấy hụt hẫng đến vậy. May mà còn có chồng hiểu và thương em, không thì có lẽ em đã không sống được bên chồng rồi.

Giờ vất vả thật nhưng em còn thấy vui hơn khi có bà nội ở gần, chồng em cũng bảo, đây chính là thời gian để thử thách, cố gắng vượt qua sẽ càng yêu thương nhau hơn, em cũng nhận thấy, mỗi khi gặp khủng hoảng, chỉ cần nhìn sang chồng con lại thấy hạnh phúc yêu đời, dần cảm thấy cuộc sống tươi đẹp trở lại. Lạc quan lên nhé, bà mẹ trẻ.

Đọc truyện Thủ dâm tự sướng

Thủ dâm tự sướng

Thu hối hả vừa cởi quần áo vừa mở nứơc vòi sen, rồi ngồi thụp xuống, dạng háng ra. Nàng hướng tia nước vào giữa hai đùi.



Ứưưưummm, tia nước bắn thẳng vào, Thu bậm môi nén tiếng rên, ngồi bệt xuống sàn nhà tắm, hẩy bụng tới trước, một tay bóp mạnh vào vú, tay kia đưa tia nước lên xuống dọc theo hai mép l*n đang nở loe, đỏ hỏn, mỗi lần tia nước chạm vào hột le, Thu lại ứ lên, trời ơi sướng quá.
Tia nước như những mũi kim li ti mơn man trên bờ mu nhẵn nhụi, len lõi vào trong lỗ l*n, bắn vào hậu môn, xoáy trên cái hột le đã cương cứng, lộ hẳn ra ngoài. Thu bóp mạnh đôi vú căng tròn, mắt nhắm nghiền, những ngón tay thon dài hết xoe hai đầu vú lại chà mạnh lên hột le. Trời ơi nứng quá, chết đi được. Nàng thọc cả hai ngón tay vào l*n, thụt lia lịa, ôi vẫn chưa đã. Phải chi có một con c*c thật, phải, một con c*c cứng ngắc, nóng hổi, đâm một cái thật mạnh, chui tọt vào hang động thần tiên đầy nước nhờn của nàng, nó đi vào đến đâu biết đến đó, thành âm đạo của Thu, lúc nãy nở rộng, bây giờ xiết vào, ôm gọn khúc thịt tuyệt vời của người đàn ông. Ông ta bắt đầu nhấp mông nhè nhẹ, rút ra gần hết rồi đâm vào từ từ như để tận hưởng cảm giác tuyệt vời đang từ đầu c*c lan tỏa ra khắp người làm ông ta run lên, môi ông ta hấp tấp ngoạm lấy đầu vú Thu, nút nhẹ nhẹ rồi càng lúc càng mạnh bạo hơn, cái lữỡi nóng hổi tai quái làm nàng điên đảo, đê mê. Thu rên nho nhỏ, sướng quá dượng ơi, c*c dượng làm con đã quá, ôi nút vú con đi, ááhhh, dượng ơi con sướng, con sưươớnnnng, ứuuuuaaaghhhhh. Thu kẹp bàn tay giữa hai đùi, xiết chặt, răng nghiến lại, mặt đờ đẫn, bụng giật giật liên hồi.
Cái vòi sen rơi đánh cộp một tiếng làm cô gái giật mình, nhổm dậy, đầu nàng nhức bưng bưng, hai chân mỏi rã rời. Oâi tôi thèm c*c, tôi thèm c*c, Thu muốn kêu lên. Đúng là ăn quen nhịn không quen, mấy hôm nay nàng thèm đ* đến điên cuồng, thèm được bú một con c*c, thèm được gào thét rên la trong vòng tay một người đàn ông, thèm cái cảm giác một con c*c như nở to ra, bắn từng đợt khí vào miệng nàng hay l*n nàng, thèm một cái lưỡi nóng hổi len lỏi trong l*n nàng, liếm dòng nước nhờn đang tuôn ra không dứt.
Thu nằm vật xuống giường, thở hắt ra, không thể tập trung để ôn bài, trong đầu nàng lúc này chỉ toàn những hình ảnh dâm ô, những hình ảnh đó như một cuộn phim hiện lên trong đầu nàng.
……………..năm 1997
Năm đó Thu vừa 13 tuổi, thân thể bắt đầu nẩy nở. Nó và mấy nhỏ bạn hay tắm chung và bàn luận lung tung về sự thay đổi hình dáng của mình. Đứa thì bảo vú tao cương cứng lên, đụng vào thốn lắm, đứa thì nói sao vú mày tròn hơn vú tao, rồi tụi nó lại so sánh, trời ơi mày lông nhiều quá, còn tao sao trụi lủi, v.v…Một hôm nhỏ Lan còn đề cập đến mấy thằng con trai : “mầy biết hông, hôm nọ thằng T.mặc quần xà lỏn rộng, khi nó ngồi xuống, con c*c nó lòi ra, tao thấy ngộ lắm, miếng da tuột xuống, lòi cái đầu tròn tròn ra, không giống thằng nhóc em tao, miếng da bọc kín luôn. Con Thoa lại nói : “c*c đàn ông kinh khủng lắm, bự và dài lắm, đỏ hỏn”.Lan nạt : “mày xạo, thấy ở đâu vậy”. Thoa :”Hôm qua, tao tình cờ thấy anh rể tao thì thầm với chị Kim cái gì đó rồi hai người kéo nhau vào phòng, tao tò mò rình coi, tao thấy chị Kim tuột quần ổng xuống, con c*c dài thòn của ông dựng đứng lên, đỏ hỏn thấy ghê lắm, bự bằng cổ tay tao” “rồi sao nữa”, Lan đỏ mặt hỏi tới. “Ổng tuột quần chị Kim, rồi đút con c*c vào l*n chỉ” ” Trời ơi, làm sao chịu nổi” “Tao thấy bà Kim mắt lim dim, ghì ổng vào, hai người nút lữơi nhau, ổng thụt một hồi rồi gục xuống” con Lan thốt lên ” trời ơi vậy mai mốt mình lấy chồng cũng vậy hả, ghê quá” Thu thì không nói gì, nó thấy bồn chồn rạo rực trong người, nó nhớ lại chính nó cũng đã từng nhiều lần thấy mẹ nó ghì dượng nó vào và ông ấy thụt con c*c to tướng trong l*n mẹ nó, những lúc đó nó hay đưa tay vào trong quần, bụm l*n, l*n nó ướt nhẹp, nó cũng không biết tại sao, nhưng sau đó, mổi lần nhớ lại cảnh đó, l*n nó lại ra nước.
Thu bắt đầu chú ý đến thân thể của nó nhiều hơn, vú nó càng ngày tròn ra, đầu vú chỉa ra, không giống con Lan, đầu vú thụt vào trong. Còn lông l*n nó chỉ lún phún chứ không rậm như của con Thoa.
Rồi Thu mơ tưởng đến con c*c của bố dượng nó, một cảm giác vừa sợ, vừa xấu hổ, đồng thời người nó cứ nóng ran lên, nó tưởng tượng cảnh dượng tụt quần nó ra, rồi đút con c*c vào, cả hai trần truồng quấn lấy nhau trên giường. Có lần đang nghỉ đến chuyện đó, nó vô tình đứng cạ l*n vào góc bàn học, cơn khoái lạc tăng dần lên, càng sướng nó càng ngoáy mông và trơờơiiii ơơiiii, sưưướơng áaaaááhhhhhh, nó ấn l*n vào góc bàn, người nó như lên cơn sốt, bụng nó quặn lại, mắt như nổ đom đóm, hai tay nó ghì chặt mép bàn, chân nó muốn khụyu xuống. Cơn khoái lạc lắng dần, âm ỉ, nó thở không ra hơi, trời ơi kinh khủng quá, sướng tuyệt vời. Trời , chỉ một mình mà đã sướng như vậy, có c*c đút vào thì thế nào đây. Càng ngày nó càng bị ám ảnh bởi con c*c của dượng nhiều hơn. Nhiều lúc nó tưởng tượng nó tụt quần ra trước mặt dượng rồi bảo dượng đút c*c vào, nhưng đồng thời nó cũng sợ, sợ đủ thứ, không biết sợ cái gì, nhưng cứ nôn nao, rạo rực.
Những lúc ở nhà một mình, Thu hay cởi quần áo ra rồi đứng trước gương ngắm nghía. Mỗi lần nó rờ đến vú là hai đầu vú cương lên cứng ngắc, một cảm giác khoan khoái, rần rật lan khắp ngưới nó, hai chân nó khép chặt lại, cọ tới cọ lui, và khi nó đưa tay xuống l*n thì thấy l*n nó ướt nhẹp, nó không biết đó là nước gì, chỉ biết nó trơn nhớt và có mùi ngộ ngộ.
Có lần vừa vọc l*n vừa hồi tưởng lại cảnh dượng đút c*c vào l*n mẹ, do trơn nhớt nên ngón tay Thu thọc vào lỗ l*n, nó giật mình rút ra, nhưng sau đó lại đút vào từ từ, ôi ôi đã quá, ngón tay Thu thụt vào l*n, lúc đầu còn chậm, sau nhanh dần, nước trong l*n nó chảy ra lai láng. Chưa đã lắm. Thu sực nhớ hôm trườc nó cạ l*n vào cạnh bàn, không biết trúng chỗ nào mà sướng kinh khủng. Nó bước lại kê l*n ngay cạnh bàn, vừa cạ vừa để ý. Đúng rồi, “chỗ đó”ï nằm phía trên, giữa nếp gấp của hai mép l*n. Mông nó ngoáy tròn, đúng rồi, trời ơi đã quá, nó đưa tay rờ thì thấy “chỗ đó” tròn tròn, như hạt đậu xanh, và cứ thế ngón tay nó xoa càng lúc càng nhanh, nước trong l*n nó chảy dọc theo hai đùi.Thu thở hổn hển, sắp rồi, sắp tới rồi, aaaahgghhhhhh, ôi sướng quá, sướng quá, áaahhhhh. Từ khi khám phá ra cách tự làm sướng như vậy, ngày nào Thu cũng vọc l*n ba bốn lần.
Cho đến một hôm, mẹ Thu đi vắng, dượng sang nhà ông bạn ăn đám giỗ. Thu đang nằm trên giường vừa mân mê hai đầu vú vừa nghĩ đến cảnh dượng đ* mẹ nó (vâng, bây giờ thì nó biết đó là đ*, là đéo, nó nghe lén nhiều người nói như thế) thì nghe tiếng dượng về. Nó chạy ra đón. Dượng vuốt má nó rồi bảo “lấy cho dượng cái khăn ướt, ôi xỉn quá”.
Khi Thu cầm cái khăn bước vào phòng, nó bổng khựng lại, điếng cả người. Dượng ở truồng ! con c*c đen thui nằm vắt qua bụng. Thu cứng cả người, trời ơi làm sao đây, nó vừa sợ vừa nôn nao, không tả được cảm giác của nó lúc đó, nó đứng chết trân không nhấc chân nổi, mắt dán vào con c*c của dượng. Trời đất, con c*c nhúc nhich và lớn dần lên. Rồi dượng cầm lấy c*c, sụt sụt, khúc thịt dài thêm ra, chỉa thẳng lên, cái đầu tròn, bóng lưỡng nhấp nhô như đang thụt trong một cái l*n.
Thu chợt tỉnh, nó hấp tấp lùi lại, trồng ngực thình thịch, mặt nó nóng ran.
Nhưng rồi nó lại nép bên cửa, nhìn vào. Vừa nhìn, nó vừa thọc tay vào quần, ôi l*n nó ướt nhẹp. Chịu hết nổi rồi. Thu tằng hắng một tiếng rồi từ từ bước vào. Dượng chụp cái chăn, đắp lên bụng rồi ngẩng đầu dậy, đưa tay lấy cái khăn. Không hiểu sao Thu bước tới bảo “dượng để con lau cho”, mặt nó đỏ bừng, giọng nó run run.
Khi Thu vừa lau xuống đến bụng thì dượng bổng nắm lấy tay nó và kéo nó nằm xuống. Thu lắp bắp : dượng….dượng, nhưng thân thể nó mềm nhũn, nó vừa sợ vừa muốn chuyện sắp xãy ra. “Để dượng làm con sướng nhe, nằm xuống đi”. Thu nhắm nghiền mắt, thở hổn hển. Dượng bật nút áo nó ra và cúi xuống, Thu giật nẩy người, trời ơi dượng liếm vú nó, áaiii, uuuiiii, cái lưỡi nóng hổi cuốn núm vú nó, vừa nhột vừa đã, Thu rên ư ử trong họng như một con chó con, nó oằn người lên .”Đừng dượng ơi, đừng, ááá, uuuiii” Thu sợ quá, nhưng cũng sướng nữa, nó nhấc mông lên cho dượng tụt quần nó .
Rồi dượng bóp l*n nó, nó khép chân lại, đưa tay bụm l*n theo phản ứng tự nhiên, trời ơi l*n nó chảy nước ướt nhẹp. Nó không muốn nhưng bụng nó cứ nẩy lên, đưa l*n vào tay dượng. Người Thu nóng hừng hực, nó ưỡn ngực ra, ghì đầu dượng vào vú nó, nó có cảm giác hai đầu vú cứng ngắc. Dượng bẹt hai đùi nó ra, ngồi lên ngắm nghía, Thu mắc cỡ quá nhắm nghiền mắt. Trời ơi nó đang banh l*n ra trước mắt một người đàn ông. Cái miệng nóng hổi của ông ta đi lần xuống bụng nó rồi ấp lên l*n nó. Ô ôôiiiiiii, sướng quá, sướng quá.
Thu muốn ngất đi, dượng xì xụp liếm l*n nó, ôi sướng, á á áhhhh, cơn khoái lạc lại đến nhưng dữ dội hơn những lần nó cạ l*n vào góc bàn. Nó ôm ghì đầu dượng, xiết vào, l*n nó hẩy lên liên tục. Dượng đẩy mông nó cao lên và liếm vào lỗ đ*t nó ” ôi dượng ơi, chết con, dượng ơi chết con”. Người đàn ông lại đút lưỡi vào l*n nó, rồi nút chùn chụt, và Thu lại sướng tột đĩnh. Nó đẩy dượng ra, nằm nghiêng lại, hai chân co như con tôm, nó chịu hết nổi rồi, trời ơi sướng quá, nó ê ẩm cả người, nước trong l*n nó chảy ra ướt hết hai bên mông đ*t.
Dượng xoay người Thu lại, hôn lên môi nó, bất giác nó thè lưỡi ra và duợng nút say mê, Thu đờ đẫn, người nó mễm nhũn trong tay người đàn ông, ông ta hỏi khẻ “dượng bú l*n con sướng không” Thu không dám nhìn, chỉ gật đầu. “con rờ c*c dượng đi” vừa nói dượng vừa kéo tay nó để lên con c*c nóng hổi gác giữa háng nó. Trời ơi con c*c bự quá, Thu hết hồn “sao nó bự dữ vậy”, nó rụt rè vuốt vuốt khúc thịt cương cứng mà nó từng mơ tưởng bấy lâu.”trời ơi như vầy mà đút vô l*n chắc chết quá” nghĩ vậy nhưng đồng thời nó cũng muốn nhét khúc thịt đó vào l*n nó. L*n nó bây giờ như sưng lên và nở rộng ra không khép lại được nữa, nó có cảm giác như thế.
Dượng cầm con c*c rà rà trên mu l*n nó, rồi cạ nhè nhẹ lên “chỗ đó” trời ơi nó muốn điên lên, nó hẩy l*n lên “dượng đút vô đi dượng” “đút cái gì, vô đâu” dượng nó trêu, “ưưư, đút …đút con c*c….vô lồn…con đó” Thu chịu hết nổi, nó nắm con c*c, cố nhét vào l*n “từ từ con, bây giờ con lấy tay banh l*n ra đi, dượng sẽ đút vô” Thu banh hai mép l*n ra, dượng đẩy hai chân lên cao rồi đút c*c vào, Thu trân mình chờ đợi, trời ơi l*n nó bị nông ra “á á á, đau dượng ơi”, “chút xíu sẽ hết đau, con ráng chút đi” cái đầu khất đã vào được phân nửa, nhìn con bé nhăn mặt, dượng rút c*c ra, thọc một ngón tay vào l*n nó, trét đầy nước nhờn rồi bôi lên c*c, sau đó ấn c*c vào lỗ l*n nó, bây giờ thì con c*c đi vào dễ hơn, con c*c vào đến đâu Thu biết đến đó, trời ơi chắc rách l*n quá, thình lình dượng nắc mạnh một cái, con c*c đâm lút hết vào, Thu ré lên : ối ối, hhhhhh, dượng ơi. Dượng rên lên “trời ơi l*n con đ* đã quá, Thu ơi, sướng quá” Dượng nằm im trên bụng nó một hồi rồi mới nắc nhẹ nhẹ, lúc đầu chậm, sau nhanh dần hơn, bây giờ thì Thu đã hết đau, hai chân nó quặp chặt hai bên hông dượng, hai tay nó ôm cứng hai tay dượng, nó rên nho nhỏ, cái khúc thịt cứng ngắc thụt thụt trong l*n nó. Dượng rên khe khẻ “ôi l*n con chật, đ* đã quá, dượng sướng quá” Dượng bú vú nó một cách say mê, người nó rừng rực lửa, nó lắp bắp như mê sảng ” dượng……dượng ..có thương con không, á á áhhh, uuiiii”, dượng đút lưỡi vào lỗ tai nó làm nó co rúm người, ôôii đã quá, người nó nổi da gà, nó thét lên áá hhhhh, cùng lúc đó nó có cảm giác con c*c dượng nó càng lúc càng bự hơn, chật cứng trong l*n nó. Rồi dượng ngẩng đầu lên, hự hự ưưuuuuaghhhaghhh, dượng ấn mạnh c*c vào l*n nó, có cái gì nóng hổi chảy trong l*n nó, rồi dượng gục xuống người nó, thở hổn hển, “sướng quá con ơi”, Thu ôm chặt lấy dượng, nẩy l*n lên và lắc mông như một con điên, rồi Thu sướng, sướng ááááhhh, trời ơi. Khi dượng nằm vật sang một bên, Thu mệt rả rời, nước trong l*n nó chảy ra lai láng và nó cảm thấy rát ở mép l*n . “con có sướng nhiều không” “có, dượng có thích đ* con không” “l*n con tuyệt lắm, dượng muốn bú suốt ngày và ngâm c*c trong đó suốt ngày” “thiệt không, dượng phải bú l*n con mỗi ngày nghen”
Từ ngày đó trở đi, ngày nào dượng cũng bú l*n nó, hể mẹ có ở nhà thì dượng kéo nó ra sau vườn bú nó đã đời rồi thọc c*c vào l*n nó và xịt khí trong l*n, trong miệng nó, vâng bây giờ nó biết đó là khí và nó biết bú c*c, rồi nuốt khí của dượng. Lần đầu tiên bú c*c, nó mỏi miệng muốn chết, và lần đầu tiên nuốt khí, gắt cổ họng quá chừng, nó phải uống nước cho trôi xuống. Dượng đ* nó lần thứ hai thì dạy nó bú c*c. Thu mắc cỡ lắm nhưng nó nghĩ, dượng đã bú l*n cho mình sướng thì mình cũng phải đáp trả. Dượng dạy nó liếm dọc theo con c*c, liếm đầu khất, nút nhẹ nhẹ rồi từ từ nuốt hết vào, càng lúc càng sâu trong cổ họng, nhả ra, nuốt vào, giống như l*n nó đang nuốt con c*c của dượng, tiếp theo là liếm hai hòn dái, sau đó nút c*c, đầu nó gục xuống nhấc lên càng lúc càng nhanh cho đến khi dượng rên lên và xịt khí đầy trong miệng nó.
Càng ngày Thu càng dâm hơn, nó đòi dượng đ* liên tục, bất cứ lúc nào mẹ đi vắng. Mẹ vừa ra khỏi nhà là nó tụt quần chạy đến kéo tay dượng để vào l*n nó, l*n nó ướt gần như suốt ngày, nó ngồi thụp xuống bú, liếm c*c dượng một cách ngon lành, rồi nó rền rỉ ” dựơng đút lưỡi vào l*n con đi, đ* con đi, con nứng l*n quá”
Dượng đ* Thu đủ kiểu : đ* nằm, đ* đứng, đ* từ sau đến như chó, có khi Thu ngồi trên bụng dượng và nắc như đang cưỡi ngựa, có lúc Thu nằm nghiêng, co đùi lại và dượng đút c*c thật sâu vào, hoặc dượng gác chân Thu lên vai, hoặc chơi kiểu 69. Dượng rất thích nghe Thu rên la khi bị đ*, duợng dạy nó nói tục, và mỗi lần như vậy dượng nắc như điên cuồng khi Thu rú lên “đ* rách l*n con đi dượng, con là con đĩ nứng l*n, con là con chó dâm đãng, con là con đĩ thèm c*c, dượng xịt khí vào l*n con đi, cho con liếm khí của dượng đi, liếm cái l*n đĩ của con đi, đ* con bằng cái lưỡi của dượng đi”
Thu say mê tình dục và làm tất cả những gì dượng muốn, có lần dượng xịt khí đầy một cái muỗng rồi bảo nó uống, nó nhấm nháp một cách ngon lành chất nước trắng đục, tanh tanh, mặn mặn làm dượng rất thích thú. Dĩ nhiên dượng cũng mê liếm nước l*n của nó. Mẹ không chịu bú c*c dượng và cũng không cho dượng bú l*n nên dượng mê Thu lắm, nhất là cái khoản nó rên la và nói tục. Dượng còn mê nó ở chỗ nước l*n của nó rất nhiều, vừa tụt quần ra là l*n nó đã ướt nhẹp, dựơng càng vọc, nước ra càng nhiều. Dượng đã từng ở Saigon nên biết nhiều về tình dục và dượng rất dâm, dượng còn xúi Thu cho người khác đ* rồi mang cái l*n đầy khí về cho dượng bú. Dượng còn kể cho nó nghe chuyện đàn bà thủ dâm bằng trái chuối hay cây đèn cầy, hoặc có người nứng quá đã cho chó đ*. Thu đã từng nhìn chó đ* chó, c*c chó nhìn cũng đã lắm, Thu cũng muốn bú c*c chó thử xem sao và cho chó đ* xem có sướng như người đ* không. Càng ngày Thu càng dâm hơn, nó muốn thử hết những gì dượng kể cho nó nghe.
Một hôm Thu nghe lóm bà mợ của nó nói chuyện với bà bạn “của ông K. nhà tôi bự kinh lắm, mà ổng dai nữa, tôi mệt muốn chết luôn, mà thằng chả ghê lắm, già không bỏ nhỏ không tha, hôm rồi con em họ tôi ghé, con nhỏ có 14 tuổi mà chả cứ chờn vờn hoài làm tôi sợ quá cho con nhỏ về sớm”
Thu mừng rơn, vậy là có đối tượng rồi, cậu K cũng hay nhìn chăm chăm vào vú nó và hay kiếm cớ vuốt đùi nó. Bây giờ thì Thu có thể biết chắc người đàn ông nào thèm muốn mình qua cái nhìn như muốn lột quần áo nó và qua cách cố tình đụng chạm vào người nó. Thu thích được đàn ông thèm muốn lắm.
Vài ngày sau cơ hội đến. Biết là hôm đó cậu K ở nhà một mình, Thu ghé vào. Mắt cậu sáng rỡ, hướng thẳng vào cặp vú căng cứng của con bé qua lớp áo mỏng, và Thu tính trước rồi nên không mặc quần lót.
Cậu kéo Thu ngồi xuống sát bên cậu và đặt tay lên đùi nó, vuốt nhè nhẹ. Rồi cậu hỏi chuyện học hành nhưng con mắt cứ dán chặt vào cái núm vú cương cứng lộ hẳn ra. Thu nứng dữ rồi, l*n nó đã ướt nhẹp, nó làm bộ nhìn lên rồi nói “cậu để con nhổ tóc ngứa cho”, rồi nó chồm dậy vắt chân qua ngang bụng người đàn ông, ông ta cũng không mặc quần lót nên nó thấy con c*c đang độn lên. Thu kéo đầu cậu xuống để tìm tóc ngứa, nó cố tình ưỡn ngực ra để núm vú nó cạ vào mũi cậu. Người đàn ông không bỏ lỡ cơ hội, ông ta tựa hẳn đầu vào ngực nó và miệng ông ta đặt ngay núm vú. Hơi thở nóng hổi phà vào vú làm Thu muốn chết được, trời ơi nó nứng quá. Cậu bập miệng vào, Thu kêu á một tiếng nhưng ưỡn ngực ra thêm, thế là cậu K nút lấy nút để. Rồi cậu hối hả cởi áo Thu ra, nắn bóp vú nó trong khi cái miệng vẫn bú chụt chụt. Thu oằn oại, rên rỉ, hai tay tụt quần xuống. Cậu cũng tụt quần để lộ con c*c nứng cứng ngắc ra. Trời ơi c*c cậu K dài hơn và to hơn c*c dượng, khủng khiếp quá. Thu run lên, nó ngồi hẳn lên bụng cậu, l*n áp vào con c*c nóng hổi, nước từ trong l*n nó ra ướt đẫm. Thu rên rỉ “cậu ơi con nứng quá, cậu bú l*n con đi” người đàn ông vừa ngạc nhiên vừa thích thú (trời ơi con nhỏ này dâm quá, mình khỏi mất công dụ nó, chắc là có người đ* nó tơi bời rồi). Cậu K đặt Thu ngồi xuống, banh hai chân nó rộng ra và cậu mê mẩn nhìn cái l*n ướt nhẹp của nó, cậu liếm nhẹ lên hột le, Thu nẩy người lên, nắm lấy đầu người đàn ông ghì vào, nó cạ l*n vào mặt cậu như một con điên, nước l*n dính đầy mặt mũi cậu. Thu rên rỉ “ôi đã quá, cậu bú đi, á á bú đi, con sướng quá” tiếng rên hối thúc của con bé làm cậu cuống cuồng bú, liếm, cạp l*n nó, rồi cậu liếm lỗ đ*t Thu, cái lữơi quay cuồng, luồn lách trong l*n nó, bao nhiêu nước chảy ra cậu liếm sạch, liếm ngon lành, khi cậu nút cái hột le thì Thu thét lên làm cậu hoảng hồn bịt miệng nó lại “khẻ chứ”, rồi Thu rít lên “con sứ ứ ớ nnnggggg, á á cậu ơi, sướng sướng, á á “, hai chân Thu kẹp cứng đầu người đàn ông, bụng nó nẩy lên, nó ưỡn người ra, cơn khoái lạc đến dồn dập, hai tay nó bấu chặt hai bắp tay cậu, nước trong l*n nó tuôn ra như đái
“cậu cho con bú c*c đi, đút c*c vô miệng con đi, đ* vô miệng con đi” Thu hối thúc. Cậu K vừa đứng lên là Thu vồ lấy con c*c to tướng, liếm ngấu nghiến, đầu c*c đã rỉ nước. Con bé liếm dọc theo khúc thịt cương cứng, liếm hai hòn dái nóng hổi, rồi nút nút cái đầu khất, sau đó nuốt hết vào, nó phải hả miệng hết cỡ mới nuốt vào được. Cậu rên lên sung sướng. tiếng Thu bú nút nghe thật đã, nó bú nó liếm mê say, cậu hẩy bụng tới, hít hà liên tục “trời ơi con nhỏ bú đã quá, đ* vô miệng nó phê thật” Thu vừa bú c*c vừa vọc l*n, l*n nó nở rộng ra, ướt đẫm. Thu nhả c*c cậu ra, quì gối chổng mông về phiá cậu, dang rộng hai chân, phơi cái l*n đỏ hỏn đang chảy nước, “đút c*c vô l*n con đi cậu, ôi nhanh lên cậu ơi, con chịu hết nổi rồi” Cậu K ấn đầu c*c vào và nắc mạnh một cái đẩy Thu chồm về phía trước “hự, á á á á, c*c bự quá, chết con, á á á , rách l*n con cậu ơi” con bé quái quỉ làm cậu K điên lên, cậu nắc như cái máy, cậu dập mạnh vào ‘trời ơi cái l*n đĩ của con đã quá” “con là con đĩ cậu ơi, cái l*n đĩ của con được đ* đã quá, đút sâu vào cậu ơi, hiếp con đi, hiếp mạnh đi” cậu K chịu hết nổi, cậu miết miết vào, ôi ôi, cậu ra cậu ra, á á ghhhh, khí trong con c*c tuôn ra trong l*n Thu nóng hổi, chảy ra hai bên mép l*n. cậu thở hổn hển hai tay vẫn nắm chặt hai bên hông Thu. “cậu rút ra cho con liếm khí đi” nói rồi Thu quay lại liếm con c*c vừa hiếp nó một cách ngon lành, nó liếm sạch rồi nhìn cậu cười “thôi con đi về” Thu chạy nhanh về nhà, khí trong l*n nó chảy ra dọc hai bên đùi, nó chạy vào ôm lấy dượng “dượng, l*n con đầy khí nè, bú đi” Dượng tụt quần Thu, nhìn dòng khí đang chảy ra, mê mẩn. Dượng kê miệng vào húp, liếm, nút chùn chụt, bao nhiêu khí trong l*n Thu dượng bú sạch, rồi dượng vật Thu xuống đất. không kịp cởi quần, chỉ vạch ra rồi đút con c*c cứng ngắc vào l*n nó, nắc lia lịa. trong phòng lại vang lên tiếng rên la của Thu và tiếng dượng nắc phành phạch. vài phút sau Thu rú lên “con sướng, con sướng, á á á dượng ơi”, cùng lúc đó con c*c của dượng cũng bắn khí vào trong l*n nó.
Thu vừa liếm khí dính trên c*c dượng vừa cười nói “con có giống đĩ không dượng, con vừa bú liếm hai con c*c khác nhau, hai con c*c đã thọc vào l*n con, xịt khí đầy l*n con, con đã nuốt khí của hai con c*c”
Người thứ ba đ* Thu là ông anh họ ở gần nhà. Anh ấy còn độc thân, ở một mình. Thu vẫn hay sang nhờ anh H. dạy thêm Anh văn, và Thu để ý thấy anh H cũng thèm muốn nó, lần nào sang học nó cũng thấy con c*c anh ấy độn một cục phía trước quần. Có lần nó qua sớm hơn và lén nhìn vào thì thấy anh H đang vọc c*c. Anh ngồi trên ghế móc c*c ra, con c*c khá bự, cương thẳng đứng, đầu c*c bóng lưỡng. Anh H sục lia lịa, con c*c càng lúc càng đỏ hơn, cuối cùng mặt anh H đờ ra và khí vọt ra, nhìn thật đã. L*n Thu ướt nhẹp, nó quyết định cho anh H đ*.
Hôm sau Thu mặc bộ đồ mỏng nhất sang nhà anh và dĩ nhiên là không có đồ lót, vú nó chỉa ra như khiêu khích. Học được một lát thì Thu đòi nghỉ.
“anh, em hỏi cái này, mà anh phải giữ bí mật nhe” “thì hỏi đi” “không anh phải thề em mới tin” “anh thề” H mĩm cười, không biết cái gì mà bí mật thế. “em nghe …..em nghe con Lan nói của đàn ông bự lắm” “của đàn ông là cái gì” “thì….thì con chim đó” ‘em hỏi chi vậy” “thì em muốn biết nó có xạo không” “em có muốn xem của anh không” “ơ, ơ…muốn” Thu đỏ mặt cúi gầm xuống, trông thấy thương (anh lọt bẩy rồi).H móc c*c ra, con c*c nứng cứng ngắc “trời ơi ghê quá” Thu thốt lên, làm ra vẻ sợ, nhưng thật ra nó đang nứng dữ dội. “em cầm đi” “thôi, em sợ lắm” “cầm đi” Thu nắm lấy con c*c, vuốt vuốt, H đã quá rên lên. Thu sục mạnh hơn, l*n nó ướt nhẹp. H ôm lấy con bé và kê miệng vào nút lưỡi nó, Thu càng nứng dữ. Hai đứa nút lưỡi nhau chùn chụt, hai tay H nắn bóp vú Thu. Rồi H hối hả tụt quần Thu, anh đẩy Thu ngồi xuống ghế và kê miệng bú l*n nó, Thu uốn éo mông, hẩy l*n lên, rên hụ hụ, H bú liếm như điên cuồng, anh chà mặt mũi vào cái l*n ướt nhẹp của con bé, Thu dùng hai ngón tay vạch hột le ra, H liền kê miệng vào nút, Thu giật nẩy người lên, ôi sướng quá, H thọc một ngón, rồi hai ngón tay vào l*n Thu, Thu la lên một tiếng rồi khép đùi lại, kẹp chặt đầu H, nó sướng tột đĩnh, á á á á , trời ơi đã quá. Thu còn đang thở dốc thì H đã chồm lên hẩy tới, con c*c chui tọt vào một cách dễ dàng vi lúc này l*n Thu ướt nhẹp và đang nở rộng ra, Thu nín thở, trời ơi con c*c nóng hổi thọc mạnh vào, lút cán. Thu quặp hai chân lên lưng H, xiết vào, nó sướng kinh khủng, H thèm l*n đã lâu nên nắc một cách thô bạo, con c*c thụt thụt nghe tiếng nhóc nhách thật rõ, rồi da thịt hai đứa đập vào nhau phành phạch. H miết mạnh vào, anh rên lên, một dòng khí nóng hổi phụt vào l*n Thu, ôi em sướng nữa anh ôi, em sướng , em sướng . H còn thụt thêm vài cái, khí trong l*n Thu chảy ra lai láng.
Cứ như thế, ba con c*c thay nhau đ* Thu suốt 5 năm, và dượng được liếm khí hai người kia thỏa thích.
……………….năm 2002
Bây giờ Thu đang thèm c*c.


Vợ bạn luôn mồi chài tôi


Vợ bạn luôn mồi chài tôi

Vợ của bạn tỏ ra ngoan hiền trước mặt mọi người, nhưng khi chỉ có hai chúng tôi trong phòng khách (họ đến chơi nhà khi vợ tôi đi vắng, anh bạn tôi đi vào nhà vệ sinh), cô ta lại có những cử chỉ đụng chạm, lời nói quyến rũ.

Anh bạn tôi là Việt kiều Pháp, tốt nghiệp đại học tại một trường danh tiếng của Pháp và mới về Việt Nam lấy vợ, một cô gái nhỏ hơn nhiều tuổi trong khi chúng tôi đã 40 tuổi. Theo bạn tôi kể đã quen cô này qua những lần đi chơi cùng bè bạn.

Lần đầu tiên vợ chồng họ đến thăm nhà vợ chồng tôi rất vui vẻ. Tôi mừng cho bạn vì lấy được cô vợ trẻ trung, xinh xắn, bắt đầu ổn định gia đình ở tuổi 40. Tuy nhiên, lần thứ hai gặp nhau lại khiến tôi sốc. Vợ của bạn tỏ ra ngoan hiền trước mặt mọi người, nhưng khi chỉ có hai chúng tôi trong phòng khách (họ đến chơi nhà khi vợ tôi đi vắng, anh bạn tôi đi vào nhà vệ sinh), cô ta lại có những cử chỉ đụng chạm và lời nói khiến tôi vô cùng bất ngờ.

Tất nhiên, tôi không đời nào đánh đổi hạnh phúc với người vợ hiền chung thủy để được chút hương phù phiếm. Dù cô ta chỉ ngoài 20 tuổi, trẻ trung, xinh xắn và trắng trẻo nhưng không có chút quyến rũ nào đối với tôi. Ở tuổi 40, tôi đã trải qua nhiều thăng trầm, biến cố với một lần gãy đổ hôn nhân và tôi tìm được người phụ nữ thứ hai để yêu thương, hy sinh, tôi không dại gì đánh đổi một căn nhà kiên cố để lấy một lâu đài trên cát.

Phải nói thêm cuộc hôn nhân thứ nhất của tôi tan vỡ cũng vì tính lẳng lơ của vợ cũ. Cô ta đã như thế từ trước khi lấy tôi và vẫn như thế sau khi về làm vợ, vậy mà tôi không hề hay biết mãi cho đến khi mẹ tôi phát hiện. Nếu như không có việc mẹ tôi đi du lịch và ở đúng cái resort cô ta và nhân tình ở thì sự thật vẫn chưa được vén màn. Cho đến lúc đó tôi mới đi tìm hiểu và biết được từ trước khi cưới cho đến cả quá trình chung sống tôi đã bị cắm cho hàng đống sừng. Chính vì lẽ đó, khi đến với người vợ hiện tại tôi chỉ mong mỏi một điều duy nhất là sự chung thủy.

Cô ấy bằng tuổi tôi, mọi cái đều ở mức trung bình, nhưng chúng tôi đã hạnh phúc suốt 10 năm qua, sau cuộc hôn nhân đầu kéo dài được 3 năm. Dù tôi là người đàn ông được mọi người khen phong độ, điển trai, công việc tốt nhưng tôi luôn ý thức giữ gìn gia đình và yêu vợ, mặc cho xung quanh không thiếu những phụ nữ trẻ đẹp sẵn sàng ngã vào vòng tay tôi. Tôi luôn tâm niệm "Đừng nhặt con ốc vàng sóng xô vào tận bãi, những gì dễ dãi không bao giờ bền lâu".

Trước hành vi của vợ bạn, tôi đã tỏ thái độ dứt khoát, nhưng chưa nói gì với bạn. Thành phố quê tôi khá nhỏ bé nên việc tìm hiểu một người không hề khó. Hóa ra cô ta là bạn học thời phổ thông với em họ tôi, bán hàng cho cửa hàng nơi một người bạn tôi làm chủ. Cô ta không hề tốt nghiệp đại học tại chức như đã nói với bạn tôi mà chỉ mới tốt nghiệp cấp ba vì mải chơi bời.


Thêm nữa, cô ta còn là mẫu người lang chạ và ham mê vật chất, bắt đầu hành trình ăn chơi từ khi mới học lớp 8. Điều duy nhất tôi không thể tin được là cô ta diễn quá giỏi, luôn tỏ ra mình là người đàng hoàng, ăn nói nhẹ nhàng, cử chỉ đoan trang khiến không một ai nghi ngờ hay nghĩ ngợi.

Bạn tôi có gia cảnh rất tốt, có lúc bạn nói thấy chưa được hòa hợp nhưng mẹ bạn cứ bảo đã lấy là không được bỏ vì gia đình xưa nay không ai ly hôn cả, cứ vun vén vào. Tôi nghĩ, nếu bác biết cô ta như vậy, chắc sẽ không nỡ ép con trai phải chung sống bằng mọi giá. Bạn tôi cũng thế, nếu biết rõ về vợ mình, chắc anh sẽ có lý do để chấm dứt. Dù trước đây bạn tôi từng chơi bời, sống tự do phóng khoáng nhưng giờ sống nghiêm túc hơn sau khi lấy vợ. Thậm chí lần về này bạn tôi dành hẳn nửa năm để ở lại với vợ và lo thủ tục đón cô ta đi cùng.

Tôi vẫn lưu những tin nhắn điện thoại cô ta gửi để chờ cơ hội nói chuyện với bạn, nhưng tôi phân vân quá, không biết có nên nói ra hay không, cũng chưa biết mở lời thế nào. Mấy lần tôi đã định xóa vì sợ chẳng may vợ đọc được sẽ có chuyện hiểu lầm, nhưng tôi sợ nói suông bạn không tin bởi cô ta quá khéo đóng kịch trước mặt anh ấy và mọi người.

Truyện cô giáo thảo HOT QUÁ Bản Mới Nè

Cô giáo Thảo tên thật là Tạ Phương Thảo, sinh ra và lớn lên ở Hà Nội khi vừa tới tuổi dậy thì Thảo đã cao hơn các bạn cùng trang lứa cặp nhũ hoa cũng bắt đầu nhô cao hơn, cặp chân thon và dài hơn các bạn cùng lứa tuổi cùng với khuôn mặt xinh đẹp của một cô gái vừa mới lớn. Thảo cũng được mọi người chú ý hơn đặc biệt là các anh lớn hơn Thảo vài tuổi. Sau khi học xong cấp 3 Thảo thi đỗ vào đại học sư phạm và chính thức bước vào quá trình học tập trong con đường sư phạm, Thảo học theo chuyên ngành tiếng anh, chẳng mấy chốc mà thời gian học tập tại trường đại học của Thảo đã xong và ra trường Thảo sớm xin vào dạy được ở một trường tư thục trên địa bàn thành phố. Lần đầu tiên về trường Thảo được rất nhiều học sinh quý mến nhất là các em học sinh nam bởi vì nhìn Thảo cũng rất trẻ với làn ra trắng và khuôn mặt trẻ trung của một cô gái vừa rời giảng đường.

Thảo tuy mới về trường nhưng cũng được giao trọng trách chủ nhiệm lớp 12A1 nên Thảo cũng đặt rất nhiều tâm huyết của nghề vào công việc giảng dạy và quản lý các em học sinh để giúp các em có một năm cuối cấp tốt đẹp. Trong lớp Thảo chủ nhiệm có Dũng là một học sinh rất kém về môn tiếng anh, mặc dù đã được các bạn chỉ cách học tập nhưng Dũng vẫn không tiến bộ. Trong một buổi cuối tuần sinh hoạt lớp, tất cả công việc sinh học xong xuôi và các bạn cũng ra về còn lại Dũng và cô giáo, Dũng tới gần cô giáo và nói chuyện muốn được cô giúp đỡ về môn tiếng anh. Nghe Dũng nói chuyện cô Thảo rất mừng vì tuy Dũng học môn tiếng anh kém nhưng em biết tìm cô để chỉ nghe cô chỉ bảo
Dũng hỏi cô giáo “dạ, thưa cô em biết mình học môn tiếng anh còn rất kém nên em xin phép để được cô dạy thêm cho em, năm nay là năm cuối cấp rồi mà môn tiếng anh em lại không tốt nên em rất lo.”
Cô Thảo trả lời “Đúng là em học môn tiếng anh còn chưa tốt, vậy từ mai em sau giờ học trên lớp em có thể tới nhà cô bất cứ lúc nào cô sẽ dạy thêm cho em để em có thể đuổi kịp các bạn.”
Nghe cô giáo nói vậy Dũng vui lắm. Dạ vâng với cô giáo một hồi rồi cả hai bước ra khỏi lớp học.


Từ sau hôm đó ngày nào Dũng cũng chăm chỉ tới nhà cô Thảo để cô dạy thêm về môn tiếng anh, chẳng mấy chốc vài tháng đã trôi qua và giờ Dũng cũng đã tiến bộ rõ hẳn trong môn tiếng anh. Tình cảm cô trò cũng càng ngày càng gắn bó thân thiết hơn, có nhiều hôm giờ nghỉ giải lao hai cô trò thường tâm sự về chuyện đời tư và chuyện tình cảm cá nhân.
Vào một buổi ngày chủ nhật, hôm đó được nghỉ bởi vậy cô Thảo gọi điện cho Dũng bảo “hôm nay em qua nhà cô học cả buổi nhé, sắp thi kỳ I rồi em cần học thêm chút nữa để sắp tới thi đạt kết quả tốt”. Cũng như mọi ngày Dũng và cô giáo Thảo học phần lý thuyết rồi cô giáo đưa cho loạt các bài tập mẫu để Dũng làm, chẳng mấy chốc đã tới trưa hôm đó cô Thảo bảo Dũng ở lại ăn cơm để cô đi chợ. Dũng ngồi làm bài tập cô cho còn cô Thảo thì đi chợ và làm cơm, có mỗi hai cô trò nên cô làm cơm cũng nhanh, làm cơm xong cô lên phòng hỏi Dũng “em làm bài xong chưa?” Dũng Trả lời “dạ em làm còn 2 bài nữa là xong ạ” cô Thảo lại bảo “thôi em để đó giờ xuống ăn cơm đã, cơm canh cô đã nấu xong cả rồi xuống ăn kẻo nguội hết.” Dũng buông sách vở xuống và theo cô xuống nhà ăn hai cô trò ăn cơm, cô Thảo liên tục gắp thức ăn cho Dũng, cả hai ăn cơm rất vui vẻ. Ăn xong xuôi Dũng lại lên phòng làm bài, cô Thảo dọn dẹp xong cũng lên phòng xem các bài tập Dũng làm ra sao.
Nhưng lúc này cô Thảo có vẻ hơi buồn ngủ nên nói với Dũng, “cô hơi buồn ngủ cô nằm nghỉ chút em làm bài xong thì gọi cô nhé”
Dũng bắt đầu mở vở ra và xem các bài cô vừa đặt cho, ngồi một lúc xem kỹ bài tập cô giao và bắt đầu làm khoảng nửa tiếng sau Dũng làm xong số bài tập cô cho. Dũng hạ bút xuống quay sang phía giường đã thấy cô ngủ rồi, Dũng với tờ báo để trên mặt che đi khuôn mặt quyến rũ, xinh đẹp của cô, lúc này Dũng mới để ý cô kỹ hơn. Cô có nàn da trắng, khuôn mặt trái xoan mũm mỉm xinh đẹp của một cô gái tuổi 20, để ý toàn cơ thể cô Dũng thấy ngực cô phập phồng theo hơi thở, đôi vú căng tròn tràn đầy nhựa sống của cô nhô lên hụp xuống như hai ngọn núi lửa muốn phun trào. Bỗng cô trở mình nằm và thở mạnh một cái, chiếc cúc áo trên ngực cô bị bung ra để lộ ra khe hở giữa 2 mép vú trắng mịn của cô, người Dũng bỗng nóng ran lên, tim Dũng đập loạn xa, Dũng cố lấy lại bình tình, bỗng cô co chân lên chiếc quân quần the bó sát vào da thịt tạo thành những đường cong tuyệt mỹ, chiếc quần lót màu hồng thịt bó lơ lửng ngang xương chậu và hạ bộ, hơi thở Dũng càng dồn dập, Dũng dụi mắt nhìn kỹ lại, Dũng đứng lên đi vội xuống bếp mở tủ lạnh lấy một chai nước mát và uống một hơi dài để lấy lại bình tĩnh và kìm nén cơn dục vọng đang sôi sục trong thân thể Dũng, trở lại phòng cô vẫn nằm ngủ và lúc này lại thêm một cúc áo nữa của cô bị bung ra như có bàn tay vô hình nào đó đang điều khiển, 2 trái đào tiên của cô căng đầy trắng nõn như đang cố khiêu khích Dũng, 2 núm vú màu hồng nửa kín nửa hở nhè nhẹ nhấp nhô theo hơi thở của cô như muốn làm tung thêm cái cúc áo nữa vậy.

Trấn tĩnh lại, Dũng bước tới gần vỗ vào vai cô nhè nhẹ, cô ư..hứ..ư.. rồi quay ra ngủ tiếp, trời ơi! Lúc này cặp vú cô lộ hẳn ra ngoài, cặp vú to chiếm cả lồng ngực cứ căng phồng lên lại hụp xuống theo từng hơi thở của cô, Dũng để ý kỹ hơn và thấy bên vú phải của cô có một nốt ruồi đen nhánh tô điểm ngay trên phần da trắng nõn. Dũng bị kích thích quá độ, nghĩ hay là cô cố tình gây ra cảnh này nhỉ? Đầu óc quay cuồng, dù sao cô vẫn còn trẻ và Dũng cũng là một thằng có khuôn mặt khá điển trai và cơ thể khá cân đối nên cô có ý thả. Nghĩ linh tinh một lát rồi Dũng kệ, lay lay cô lần nữa cô cứ rên nhẹ ư...ưh.. tay hất tay Dũng ra. Dũng lấy hết can đảm đặt tay lên vai cô, thấy cô không phản ứng gì, Dũng vuốt dọc xuống vú trái của cô, bỗng Dũng giật bắn người khi nghe tiếng thở dài của cô, rồi trở lại sự yên lặng, Dũng bạo dạn hơn đưa cả hai tay mân mê vú cô, ghìm chặt xoa nhẹ lên cả hai bên vú cô, Dũng ôm ngang eo cô và hôn nhẹ lên cặp vú tròn trịa trắng hồng của cô, Dũng bạo dạn mở tung luôn 2 cúc áo còn lại của cô, ôi làn da bụng trắng ngần thon thả mở rộng như đang chứa một sự đồi hỏi mãnh liệt, da thịt cô nóng bừng lên, Dũng hôn nhẹ lên da bụng cô làm gai ốc trên da cô nổi lên, có lẽ cô đang thức.


Dũng bạo dạn luồn tay xuống phía phía dưới và khẽ luồn vào trong quần cô kéo nhẹ xuống ngang đùi, từ rốn xuống là đám lông đen nhánh bóng mượt như đám cỏ mọc trên cánh đồng đầy nước, chúng đang nép sát vào da thịch chạy dài xuống phía dưới làm nổi lên một vùng da trắng ngần, Dũng càng lúc càng tò mò sự kích thích càng cho Dũng bạo dạn hơn, Dũng kéo mạnh quần cô xuống quá đùi và thấy phía dưới đám lông mọc trải dài từ trên xuống háng là khe thịt hồng hồng lộ ra trước mắt. Lúc này Dũng không biết phải làm sao để có thể kéo quần cô xuống nữa mà không làm cô tỉnh giấc bỗ cô uốn mình và nảy lên, lợi dụng cơ hội đó Dũng giật mạnh chiếc quần ra khỏi mông cô, toàn thân Dũng như bị diện giật trước mắt là cặp đùi thon dài trắng mịn, phía trên đó là đám lông đen mượt mọc theo hình tam giác, ẩn mình dưới đám lông đó là 2 mép thịt màu hồng đã ươn ướt từ lúc nào, nổi vòng lên xung quanh là các sợi lông quan queo bám theo. Dũng khẽ sờ vào đó thì thấy cô cử động khép 2 đùi thon thả của mình lại, che đi mất cái khe hở ấy, Dũng dùng tay vuốt nhẹ đám lông mu đen mượt mà ấy và kéo nhẹ xuống háng, Dũng mớn trớ 2 mép thịt trơn nhớt nhát và ấm áp của cô, hai mép thịt đỏ hồng và không có viết nhăn nào cả, Dũng muốn đưa lưỡi mình vào đó để liếm lên cái mép thịt đó, nhưng nghĩ đó là âm đạo. Không kìm nén được cơn dục vọng Dũng cở phăng quần áo của mình ném xuống nền, nhẹ ngàng len lên mình cô ôm ấp vuốt ve cô bất kể cô thức hay ngủ, cô luôn tay khẽ cản Dũng lại và nói: “thế là cô biết Dũng rồi nhé!” nói xong cô cầm vào con cu đang cương cứng của Dũng cọ đều đều vào hai bên đùi, đầu con cu đang cương cứng của Dũng rỉ ra một thứ nước trong veo và nhơn nhớt vì có sự có sát làm Dũng bị kích thích lên đến tụt độ, Dũng ngồi dậy tuôn luôn 2 ống quần ra khỏi đôi trân thon dài của cô ném xuống sàn rồi dùng hai tay banh rộng háng cô ra, đưa con cu của mình vào giữa khe của hai mép thịch của cô và từ từ ấn xuống, nhưng do hai mép thịt của cô dính chặt nhau nên con cu của Dũng bị tuột ra ngoài, Dũng lại ấn lại và kết quả không được gì, lúc này cô nói:
Ôi! đau em… Từ từ chứ em làm cô đau quá đi nè!
Rồi cô kéo dương vật của Dũng ra,  lúc đó Dũng không còn biết gì nữa càng lúc càng nhịp nhanh hơn…nhưng nhờ cô cầm dương vật đút vào âm đạo nên Dũng được hưởng những giây phút thật là sung sướng, một cảm giác lâng lâng tuyệt vời xâm chiếm cả thể xác Dũng.
Dũng rút dương vật ra để lấy đà chọt sâu vào âm đạo để tăng thêm phần khoái lạc,  nhưng vì rút ra quá mạnh nên nó tuột ra khỏi âm đạo và đâm vào háng của cô,  nó đâm bên nọ đâm bên kia lia lịa,  1 thứ nước trắng đục bắn ra 2 bên đùi,  lên bụng làm ướt cả đám lông đen tuyền mọc 2 bên âm đạo của cô,  dương vật nhịp vài cái nữa rồi ngừng lại.
Dũng thở hổn hển vì mệt,  lúc đó cô mới lên tiếng:
Thật là hùng hổ!

Khởi nguồn thú vị của các mối tình chị em

1/5/14

'Phi công trẻ - Máy bay bà già' đang dần trở thành trào lưu mới trong cộng đồng teen. 


Vậy những mối tình khác biệt này bắt nguồn từ đâu?

Với các teen boy kém tuổi….

1.Bắt nguồn từ sự quan tâm, chia sẻ


Rất nhiều mối tình kiểu này xuất phát từ những cú sốc tinh thần. Sự xuất hiện của cô bạn hơn tuổi với đôi mắt cảm thông, cái nắm tay lặng lẽ khiến các bạn trai “cảm” rồi yêu lúc nào không biết.

Sâu sắc và dễ cảm thông là những gì mà không ít teen boy cảm nhận được khi yêu bạn gái hơn tuổi. Có lẽ vì vậy mà mốt trở thành “phi công trẻ” ngày càng thịnh hành trong giới trẻ.

2.Bị thu hút bởi vẻ đẹp, tài năng và khôn khéo từ bạn gái hơn tuổi

Những bạn gái hơn tuổi thường mang vẻ đẹp đầy tự tin và cuốn hút.

Cách giao tiếp khéo léo, ứng xử khôn ngoan, khiến nhiều bạn nam bị choáng ngợp. Yêu họ, các nam nhân bớt phải “đối phó” với tính đỏng đảnh trẻ con của các cô gái cùng tuổi hoặc ít tuổi hơn. Ngược lại, họ được người chị mình yêu dỗ dành và chăm sóc ân cần.

Sự xinh đẹp, khôn ngoan và hóm hỉnh trong giao tiếp của các cô bạn hơn tuổi khiến nhiều cậu em ngưỡng mộ. Họ tìm thấy ở đó sự tin tưởng, biết chiều chuộng người yêu mà các cô gái bằng tuổi không có.

3.Thường là những người sống tình cảm, lãng mạn

Thường những bạn trai khi yêu các bạn gái lớn tuổi hơn họ, xét về mặt tính cách là những người giàu tình cảm, lãng mạn và thiên về nội tâm. Nhưng cũng vì ít tuổi hơn nên tình cảm của họ rất trong sáng, lãng mạn và có phần bồng bột.

Tình yêu của các bạn thường xuất phát từ sự ngưỡng mộ về cá tính, tài năng, nhất là có những năng khiếu đặc biệt nào đó hoặc bởi một các tính riêng thú vị không tìm được ở người khác.


Cô bạn hơn tuổi…

1.Luôn muốn thể hiện mình


Các bạn nữ hơn tuổi cũng vậy, đã có sự thay đổi lớn trong cách nghĩ của các cô gái. Điều trước đây vẫn cho là ngược đời thì nay sẽ là yếu tố khiến cho các cô bạn này chú ý hơn.

Những chàng trai trẻ tuổi hơn, sẽ là những người tốt nhất để họ thể hiện và khoe khoang về độ hiểu biết.

2.Yêu thích sự lãng mạn, ga lăng


Bất kỳ cô gái nào cũng đều yêu thích sự lãng mạn, ga lăng của các chàng trai. Trong khi, họ lại không tìm đươc điều đó ở các bạn nam cùng tuổi hay thậm chí người hơn tuổi . Còn các chàng trai trẻ nhạy bén, lém lỉnh thể hiện tình cảm của mình một cách ngây thơ và lãng mạn của tuổi ô mai khiến các nữ sinh hơn tuổi bị thu hút và rung động.

Các bạn nữ thấy hay hay, ngồ ngộ trước ánh mắt lạ kỳ và món quà bày tỏ đáng yêu của cậu bạn kém tuổi, họ không nỡ từ chối ánh nhìn tha thiết ấy và rồi phải lòng lúc nào không hay biết.

3. Được chăm sóc và yêu thương


Con gái thường giàu tình cảm và yêu thương. Được quan tâm và cưng chiều người yêu khiến họ hạnh phúc. Trong khi những người yêu cùng tuổi hoặc hơn tuổi chỉ muốn thể hiện mình và áp đặt suy nghĩ của mình lên người yêu, luôn đòi hỏi sự phục tùng, nghe lời ở người yêu mình.

Những bạn nam kém tuổi luôn nhường nhịn và yêu chiều người bạn gái hơn tuổi mình yêu vì họ là những người khôn ngoan và chín chắn. Các bạn nữ sẽ cảm thấy được chăm sóc và chiều chuộng.

Đọc Truyện Tiểu Thuyết Con Dâu Nhà Giàu

Truyện Tiểu Thuyết CON DÂU NHÀ GIÀU gồm 251 chương mỗi chương đều mang tới những tình tiết hấp dẫn và cuốn hút người đọc. 
Để đọc truyện bạn hãy chọn các chương cần đọc bằng cách nhấp chuột vào các liên kết sau:


Chương 1: Tai Nạn
Chương 2: Linh hồn của Chu Thiến bám vào phu nhân nhà giàu
Chương 3: Ông chồng Triệu Hi Thành họa thủy
Chương 4: Tống Thiệu Lâm không hạnh phúc
Chương 5: Tình nhân của chồng


Đọc Tiếp:

Chương 6 - Chương 10                    Chương 11 - Chương 15

Chương 16 - Chương 20                  Chương 21 - Chương 25

Chương 26 - Chương 30                  Chương 31 - Chương 35

Chương 36 - Chương 40                  Chương 41 - Chương 45

Chương 46 - Chương 50                  Chương 51 - Chương 55

Chương 56 - Chương 60                  Chương 61 - Chương 65

Chương 66 - Chương 70                  Chương 71 - Chương 75

Chương 76 - Chương 80                  Chương 81 - Chương 85

Chương 86 - Chương 90                  Chương 91 - Chương 95

Chương 96 - Chương 100                Chương 101 - Chương 105
 
Chương 106 - Chương 110              Chương 111 - Chương 115

Chương 116 - Chương 120              Chương 121 - Chương 125

Chương 126 - Chương 130              Chương 131 - Chương 135

Chương 136 - Chương 140              Chương 141 - Chương 145

Chương 146 - Chương 150              Chương 151 - Chương 155

Chương 156 - Chương 160              Chương 161 - Chương 165

Chương 166 - Chương 170              Chương 171 - Chương 175

Chương 176 - Chương 180              Chương 181 - Chương 185

Chương 186 - Chương 190              Chương 181 - Chương 195

Chương 196 - Chương 200              Chương 201 - Chương 205

Chương 206 - Chương 210              Chương 211 - Chương 215

Chương 216 - Chương 220              Chương 221 - Chương 235

Chương 226 - Chương 230              Chương 231 - Chương 235

Chương 236 - Chương 240              Chương 241 - Chương 245

Chương 246 - Chương 251



Chương 1: Tai Nạn




-         Cuối cùng cùng được nghỉ rồi.
Chu Thiến vươn vai, xoa xoa cổ. Trang điểm cho năm người khách xong tay như sắp gãy lìa. Tiểu Mạt đi đến nói:
-         Mệt chết mất thôi. Cô ấy lại xoa xoa bả vai cho Chu Thiến
Lâm Tiểu Mạt là bạn tốt nhất của Chu Thiến, cũng là đồng nghiệp của cô. Hai người là nhân viên trang điểm trong Thẩm mỹ viện “Lady”.
Cô ấy vừa xoa vai giúp Chu Thiến vừa nói:
-         Cậu xem, mấy người phụ nữ này đem mấy ngàn vạn đập lên người mà mắt cũng không thèm chớp.
Cô nhẹ thở dài một hơi:
-         Thật hâm mộ quá đi! Chẳng biết đời này mình có được một lần xa xỉ như thế không?
Cô ấy đến gần Chu Thiến đùa giỡn:
-         Hay là chúng ta đổi mục tiêu cuộc sống sang việc câu lấy một “chàng rể kim quy”? Trải nghiệm cuộc sống làm một quý bà hào phóng
Chu Thiến gõ nhẹ lên đầu cô ấy nói:
-         Về nhà năm mơ đi! Quý bà hào phóng… Dựa vào nhan sắc này, có con rùa vàng nào thèm nhìn đến chúng ta?
Chu Thiến nhìn đồng hồ rồi nói:
-         Sắp mười giờ rồi, nhanh lên không lỡ xe bus mất.
Trên đường đi, Tiểu Mạt không phục nói:
-         Có lẽ có người có tiền sẽ để ý đến con gái nhà nghèo, nhan sắc bình thường nhưng tâm hồn lương thiện. Trong TV đều diễn như thế!
Chu Thiến lườm cô ấy một cái. Cô nhóc này bị phim thần tượng tiêm nhiễm quá nhiều. Không thực tế chút nào cả.
Tiểu Mạt vẫn còn lải nhải, Chu Thiến không còn chút kiên nhẫn nào nghe cô ấy ca bài “chàng rể kim quy” mỗi ngày đến nghìn lần nữa, chỉ về bên kia đường nói:
-         Xe đến rồi, nhanh lên thôi
Nói rồi không quay đầu lại cứ thế chạy đi.
Khi Chu Thiến sắp chạy đến trạm xe bus đối diện đường thì đột nhiên Tiểu Mạt hét lớn:
-         Thiến Thiến…
Ngay sau đó, một chiếc ô tô màu đỏ như mãnh thú lao về phía cô. Cô sửng sốt, đầu óc trống rỗng……
Giây sau, cô bay lên cao rồi ngã xuống. Trong nháy mắt khi bóng đen bao phủ, Chu Thiến muốn nói với Tiểu Mạt: “Thực sự mình cũng mong sống cuộc sống giàu có, nhưng cơ hội này chẳng bao giờ có nữa rồi”
Khi Chu Thiến khôi phục lại ý thức thì chỉ cảm thấy đầu đau đến vỡ tung. Sau đó ngửi thấy mùi thuốc sát trùng nồng nặc. Mí mắt nặng trĩu, Chu Thiến rên rỉ một tiếng, cố gắng mở mắt.
Đập vào mắt là một mảnh trắng xóa, tường nhà trắng, trần nhà trắng, giường trắng.
Đây là bệnh viện sao?
Đúng rồi. Cô bị xe đâm nên phải vào bệnh viện. Mạng lớn thật, thế mà còn chưa chết. Giờ nghĩ lại cảnh chiếc xe màu đỏ lao về phía cô mà vẫn toát mồ hôi lạnh! Mọi người thường nói, đại nạn không chết tất có hồng phúc! Không biết ông trời sẽ cho Chu Thiến phúc gì đây? Nhưng ông trời à, nếu ông thật sự thương cô thì đừng bắt cô sống trong cảnh thiếu tiền đi.
Trước kia, Tiểu Mạt nói chuyện này với Chu Thiến cô vẫn không cho là đúng, bởi vì nếu Chu Thiến cũng hùa vào với giấc mộng rể kim quy với cô ấy thì không biết cô ấy còn ảo tưởng những gì nữa. Nói cô tuy yêu tiền, dù sao có ai không yêu tiền nhưng cô vẫn có chút thực tế. Cô ấy là người suốt ngày muốn gặp kim quy có đôi mắt tinh tường, chỉ để ý đến tấm lòng lương thiện của cô ấy chứ không cần vẻ bề ngoài. Chu Thiến luôn cảm thấy đây là chuyện rất khó.
Đang lúc suy nghĩ, có người đẩy cửa đi vào, chậm rãi bước tới. Chu Thiến hơi ngầng đầu nhìn người đi tới, kết quả là cả hai bên cùng sửng sốt.
Chu Thiến sững sờ là vì người đến là người đàn ông vô cùng vô cùng đẹp trai. Xin thứ cho cô vốn từ thiếu thốn, cô chỉ biết rằng anh ta là người đẹp nhất mà cô từng được gặp trên đời này. Ừm… ngoài anh Tần Tranh ra, anh Tần Tranh là người đẹp nhất trong lòng Chu Thiến
Chu Thiến nghĩ lúc này ánh mắt của mình như dán lên người anh ta, tuy rằng đầu vẫn còn đau nhưng vẫn cố gắng mỉm cười thật xinh đẹp nhất với người mới đến. Ừm… đúng thế, cô nghĩ nên để anh chàng đẹp trai đó có ấn tượng tốt với cô, đừng khinh thường cô.
Nhưng không ngờ, người đẹp trai nhìn nụ cười thiện ý của cô lại tỏ vẻ chán ghét, lạnh lùng nói:
-         Tỉnh rồi?
Chu Thiến tuy rằng không xinh đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành nhưng nụ cười tuyệt đối sáng lạn, là bạn bè và khách hàng đều nhận xét như thế, tuyệt đối không thể để đối phương tỏ vẻ như thế được. Hỏng rồi, chẳng lẽ mặt mày cô bị xây xát
Cô vội sờ mặt, mịn màng, không có sẹo, ngay cả mụn trứng cá cũng không có. Chẳng lẽ ở trong bệnh viện nghỉ ngơi tốt nên lặn rồi? Chỉ cần không sứt xát mặt mày là cô yên tâm. Chu Thiến còn chưa lấy anh Tần Tranh, không thể bị phá tướng được
Anh ta ngạo mạn ngồi xuống. Chu Thiến nhìn theo anh ta. Đẹp trai quá, xem ra có thể so sánh với mỹ nam phương Tây đó, đôi mắt đen láy, cao như người mẫu. Cô liên tục tán thưởng trong lòng, cực phẩm ơi là cực phẩm!
Anh chàng đẹp trai này là bác sĩ sao? Không giống, anh ấy không mặc áo blu nhưng vẻ mặt thì rõ ràng là có quen biết cô, sao cô không nhớ rằng mình từng quen người đẹp trai như thế nhỉ.
Đang lúc cô đoán thân phận của anh ta thì anh ta mở miệng. Đôi mắt đen đầy lửa giận, đôi mày đẹp nhíu lại. Ai, thật đúng là không công bằng, vì sao anh ta đến khi tức giận cũng đẹp trai như thế?
Anh ta lớn tiếng nói:
-         Cô làm cái gì thế? Say rượu còn lái xe? Đâm người ta thành người thực vật. Lần này tôi xem xem cô xử lý chuyện thế nào? Đừng hi vọng tôi sẽ giải quyết cho cô. Hừ, cô làm mất mặt Triệu gia.
Chu Thiến bị anh ta mắng đến trợn mắt, há hốc mồm. Phản ứng đầu tiên là nhìn quanh, không phải đang nói chuyện với cô chứ? Nhưng trong phòng bệnh chỉ có một chiếc giường cô đang nằm, ánh mắt chán ghét kia đang nhìn cô.
Nhưng anh chàng đẹp trai này, không phải anh nhận nhầm người chứ, cô không biết anh mà
Theo bản năng, những lời này nói ra miệng
Có phải là rất yếu rồi không, giọng nói quá nhỏ, anh ta không nghe được sao? Vì sao còn hung tợn như thế?
Anh ta lại cao giọng quát:
-         Tống Thiệu Lâm! Cô đang làm cái gì, còn không chịu yên đi.
Chu Thiến phì cười, chẳng lẽ anh chàng đẹp trai này mắt có vấn đề.
-         Anh à, anh nhận sai người rồi. Đây là bệnh viện lớn không được làm ồn, xin ra ngoài đi, tôi đau đầu, muốn nghỉ ngơi.
Sắc mặt anh ta trở nên xanh mét, bước nhanh về phía cô. Từ người anh ta tản ra sát khí khiến cô sợ hãi. Chu Thiến lùi về phía sau, hoảng sợ nhìn anh ta. Hay là thần kinh anh ta có vấn đề? Nhìn thì đẹp trai mà não có vấn đề, thật đúng là đáng tiếc.
Đang lúc khẩn cấp, một bàn tay kéo anh ta lại.
Bàn tay đó thon dài, trắng nõn, cô nhìn theo, đó là một anh chàng đẹp trai như ánh mặt trời. Anh chàng này nói:

-         Anh, anh bình tĩnh lại đi, chị dâu đang bị thương
Sau đó quay lại nói với Chu Thiến:
-         Chị dâu, chị bình tĩnh đi, đừng nói những lời tức giận với anh nữa.
Chị dâu? Bảo cô? Làm ơn, cô mới 21 tuổi, còn chưa có bạn trai
Chu Thiến nghi hoặc nhìn họ
Anh chàng đẹp trai như mặt trời kia trông trẻ hơn người đang gào thét, mày rậm mắt to, nhưng đôi mắt rất trong sáng, khi nhìn cô có sự ấm áp mà anh chàng đang gào thét kia không có.
-         Chị dâu. Thấy cô ngẩn người, anh ta lại gọi một tiếng
Giờ Chu Thiến cảm thấy có gì đó không ổn. Một người nhận nhầm, hai người cũng nhận nhầm? Hơn nữa hình như còn nhầm sang vợ của người đẹp trai đang gào thét kia. Vợ mà cũng nhận sai được ư?
Chu Thiến cố gắng suy nghĩ, anh chàng đẹp trai như ánh mặt trời kia lập tức đi tới hỏi:
-         Chị dâu, sao thế?
Nhưng người đẹp trai kia vẫn chỉ đứng tại chỗ, lạnh lùng trừng mắt nhìn cô, động cũng không động.
Chu Thiến ngượng ngùng nói với anh chàng đẹp trai kia:
-         Tôi muốn đi toilet
Anh ta thấy anh mình không có dấu hiệu muốn giúp thì nói:
-         Em đỡ chị
Chu Thiến xuống giường, phát hiện ngoài đau đầu, những bộ phận khác không có gì đáng ngại, chỉ hơi bị trầy da. Cảm giác nghi hoặc, trong trí nhớ, hình như bị đâm rất nghiêm trọng…
Chu Thiến từ chối ý tốt của anh ta, tuy rằng đẹp trai nhưng dù sao cũng là người xa lạ. Ừm… da mặt cô vốn mỏng… Đi vào toilet, liền thấy ngay cái gương lớn, tùy tiện liếc mắt một cái…
A?
A! A! A!
Giây sau, cả người cô dán vào cái gương.
Sao lại thế này? Sao lại thế này!! Chu Thiến khiếp sợ nhìn chằm chằm bản thân mình trong gương, khuôn mặt trái xoan, lông mày cong, lông mi dài, mắt to, mũi cao.
Mày rậm mắt to của cô đâu? Cái đầu xù tượng trưng cho trí tuệ của cô đâu? Mỹ nữ yểu điệu trong gương này là ai. Lúc này, mỹ nữ trong gương há hốc miệng nhỏ, bộ dáng như thấy quỷ
Đây không phải là cô! Đây không phải là cô!
Vốn dĩ đã vô cùng đau đầu, giờ lại không chịu nổi sự đả kích này, mắt Chu Thiến tối sầm lại, ngã xuống
Khi tỉnh lại đã là đêm khuya. Ánh trăng xuyên qua cửa kính, tỏa ánh sáng bàng bạc
Anh chàng đẹp trai như ánh mặt trời đang ngủ gật trên ghế bên giường Chu Thiến. Mà anh của cậu ấy chẳng thấy bóng dáng.
Chu Thiến vừa ngồi dậy, cậu đã tỉnh giấc, vội nói:
-         Chị dâu ổn không? Khi nãy chị té xỉu
Chu Thiến nói:
-         Có thể cho tôi mượn cái gương không?
Anh ta nghi hoặc nhìn cô rồi đứng dậy, đi ra ngoài, chốc lát sau mang gương vào nói:
-         Mượn y tá
Sau đó đưa cho Chu Thiến. Cô nhận lấy, nhắm mắt lại, hít sâu một hơi rồi mới chậm rãi mở to mắt. Trong gương chiếu ra vẫn là khuôn mặt xinh đẹp mà xa lạ đó. Nước mắt cô trào ra
Cậu ta hoảng hốt, vội tìm khăn tay đưa cho cô nói:
-         Chị dâu đừng sợ, chuyện sẽ được giải quyết. Anh cả sẽ không mặc kệ đâu, lúc nãy chỉ là tức giận nói thế thôi. Em biết anh ấy đã đi liên hệ với người bị thương.
Chu Thiến ôm mặt khóc, trong lòng vô cùng hoảng sợ, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, vì sao bị tai nạn xe cộ rồi cô lại đổi thành hình dạng khác
Chu Thiến cầm lấy tay của cậu ấy, bất chấp nước mắt nước mũi trên mặt, nơm nớp lo sợ nói với cậu:
-         Tôi không phải chị dâu cậu… tôi… tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì…… tôi chắc chắn không phải chị dâu của cậu… tôi không biết cậu, cũng không biết anh cậu. Thật đấy… là thật đấy.
Cậu ấy nhìn cô, trong mắt lộ vẻ bất đắc dĩ, cẩn thận rút tay về (sau đó lén lút dùng khăn tay chùi chùi – lời tác giả J), khẽ nói:
-         Chị dâu, chị định giả ngây giả dại sao? Chị khiến anh cả tức giận, chưa biết chừng anh ấy sẽ đưa chị vào bệnh viện tâm thần đấy
Bệnh viện tâm thần? Chu Thiến sửng sốt. Chỗ đó không phải là nơi nên đến. Nghĩ lại, người anh kia vẻ mặt ngoan lệ, loại chuyện này chưa biết chừng hắn ta cũng dám làm lắm.


Chương 2: Linh hồn của Chu Thiến bám vào phu nhân nhà giàu


Anh chàng đẹp trai trước mặt có vẻ không tin mà cũng không ủng hộ, xem ra chủ nhân của khối thân thể này thật sự từng có lần làm trò giả ngây giả dại
Chu Thiến lau nước mắt, trong lòng vô cùng uể oải. Cô nói với cậu ta:
-         Muộn thế này rồi, cậu chắc cũng mệt, đi về trước đi. Tôi muốn một mình yên tĩnh một chút
Cậu ta đứng lên, hai mắt tối đen lộ ra vẻ đồng tình nói:
-         Được, chị dâu nghỉ ngơi cẩn thận
Cậu ta đi rồi, Chu Thiến thở dài, sau đó vùi đầu vào chăn. Cô phải bình tĩnh suy nghĩ.
Đầu tiên, đã xảy ra chuyện gì?
Cô bị tai nạn xe, người đâm cô chính là chủ nhân của cơ thể này, Tống… Tống tiểu thư (Chồng cô ta có nhắc đến tên một lần nhưng Chu Thiến quên rồi). Hơn nữa, vì lần đụng xe này mà linh hồn của Chu Thiến bám vào người Tống tiểu thư
Vậy linh hồn của Tống tiểu thư ở đâu?
Hẳn là ở trong cơ thể cô rồi, bởi vì cô bị đâm thành người thực vật nên không có tỉnh lại
Có nên nói ra chân tướng không?
Thật ra Chu Thiến đã nói nhưng bọn họ không tin, nếu đổi là cô cô cũng không tin, không thể tưởng tượng. Cho nên cô cũng chẳng định tiếp tục kiên trì nữa. Hơn nữa hình như quan hệ giữa Tống tiểu thư này với chồng mình không được tốt cho lắm. Nếu chọc giận hắn ta, tống Chu Thiến vào viện tâm thần thì cô đúng là chết chắc.
Nhưng về sau phải làm thế nào?
Trước khi “Chu Thiến” tỉnh lại, đành phải đi bước nào tính bước đó.
Nghĩ thông suốt rồi, Chu Thiến cũng không lo lắng nhiều, cảm giác buồn ngủ ập đến. Khi tỉnh lại, một người đàn bà hơn 40 tuổi, ăn mặc khéo léo, vẻ mặt nghiêm túc bưng đồ ăn sáng đến, bà nói:
-         Phu nhân, ăn sáng đi, chút nữa, mẹ cô sẽ đến thăm
Phu nhân?!
Chu Thiến ở là phòng bệnh riêng, lại có người hầu hạ, gọi cô là phu nhân, có phải nhà Tống tiểu thư này rất nhiều tiền! Nhận thức được điều này khiến cô vui vẻ vô cùng, vậy là cô có thể trải nghiệm cuộc sống của người lắm tiền rồi.
Chu Thiến ăn bữa sáng
Cô ăn sáng xong được một lúc thì có một người phụ nữ đi vào. Bà khoảng chừng hơn 50 tuổi. Mặc một bộ váy màu xanh đậm bằng tơ lụa, ngực dùng kim tuyến thêu hoa, nhìn trông vừa hoa lệ lại vừa cao quý. Phía sau bà là một người phụ nữ khác ăn mặc giản dị, có vẻ lớn tuổi hơn bà
Bà nói với Chu Thiến:
-         Lần này chọc giận cha con rồi
Đại khái bà là mẹ đẻ của Tống tiểu thư.
Bà ngồi xuống ghế bên cạnh giường, người phụ nữ khi nãy bưng trà lên cho bà. Tống phu nhân bưng chén trà lên nhấp một ngụm, không ngẩng đầu lên nói tiếp:
-         A Dung, sao chỉ có mình cô? Hi Thành đâu?
A Dung kia mặt không đổi sắc nói:
-         Cậu chủ đi làm rồi
Tống phu nhân hừ một tiếng rồi không để ý đến bà nữa
Bà buông chén trà nhìn Chu Thiến, nhíu mày:
-         Sao lại không cẩn thận như thế? Lái xe đâm người, báo chí, Internet đều đưa tin! Cái gì mà phu nhân nhà giàu oán hận uống rượu rồi đâm phải người qua đường…Tuy không nói rõ tên họ nhưng những người biết hai nhà Tống Triệu ai mà không biết! Ba con giận đến một ngày không ăn cơm. Ai… mất hết mặt mũi.
Chu Thiến không khỏi kinh ngạc, đây thật sự là mẹ đẻ của Tống tiểu thư sao? Từ lúc vào phòng đến giờ, nói này nói nọ, chẳng những không hỏi xem con gái có khỏe không mà ngược lại còn như đang chỉ trích con gái khiến bà mất mặt.
Chu Thiến nhìn bà nói:
-         Cháu không nhớ rõ về bác lắm? Xin hỏi, bác là mẹ đẻ cháu sao?
Đối với Tống phu nhân, cô thực sự không biết nên nói thế nào.
Tống phu nhân nhìn Chu Thiến, khuôn mặt trắng mịn đầy vẻ kinh ngạc, nói:
-         Thiệu Lâm, con làm sao thế?
Chu Thiến kiên trì nói:
-         Cháu không nhớ rõ chuyện trước kia, cháu cũng không nhớ bác.
Tống phu nhân hồ nghi nhìn cô, trầm giọng nói:
-         Thiệu Lâm, con định đùa cái gì nữa? Con gây họa còn chưa kịp giải quyết, đừng gây chuyện nữa!
Lại một người không tin. Tống Thiệu Lâm này làm người thật thất bại, ngay cả mẹ đẻ cũng không tin tưởng cô ta!
Cũng đúng, say rượu lái xe có thể là người tốt được sao? Lòng Chu Thiến căm giận. Cô cố gắng che dấu sự tức giận trong lòng, cố gắng dùng vẻ mặt chân thành nhất nói:
-         Cháu không đùa. Cháu thực sự không nhớ rõ! Vì sao mọi người không tin tưởng cháu? Cháu không biết nên làm gì bây giờ?
Nói xong, Chu Thiến òa khóc. Đây không phải diễn, quả thật, cô rất hoảng loạn.
Cô vạn phần hận Tống Thiệu Lâm, đều là cô ta hại Chu Thiến thành ra thế này.
Tống phu nhân giật mình, cũng kích động theo, bà nói với người phụ nữ theo sau:
-         Quế Lan, đi gọi bác sĩ đến!
Chu Thiến nhỏ giọng khóc nức nở, trong lòng bồn chồn. Gọi bác sĩ đến, không lòi đuôi chứ?
Bác sĩ tiến vào giúp cô kiểm tra, hỏi rõ tình huống rồi gọi Tống phu nhân ra ngoài. Khi bà đi vào, ánh mắt có chút thương tiếc. Bà nắm tay Chu Thiến nói:
-         Thiệu Lâm, đến cả mẹ con cũng không nhớ sao?
Cô lắc đầu.
Bà lại gọi người phụ nữ đằng sau:
-         Thế còn Quế Lan? Chẳng phải con thích nhất Lan tẩu sao? Không có ấn tượng gì hết sao?
Cô tiếp tục lắc đầu.
Tống phu nhân nắm chặt tay cổ tay cô, sốt ruột nói:
-         Con nghĩ kĩ xem
Chu Thiến bị bắt ép, đành phải dùng chiêu mà người mất trí nhớ hay dùng nhất, khóc lóc kêu lớn:
-         Tôi đau đầu, tôi đau đầu quá!
Bác sĩ vội vào giải cứu cô, khuyên can bà:
-         Đừng gây áp lực lớn cho bệnh nhân, kết quả sẽ ngược lại. Để bệnh nhân nghỉ ngơi trong hoàn cảnh thoải mái, tiếp xúc với những người, vật trước kia quen thuộc thì mới có thể khôi phục trí nhớ
-         Vậy phải mất bao lâu mới có thể khôi phục? Tống phu nhân lo lắng hỏi
-         Cái này không thể chắc chắn được, phải kiên nhẫn!
Lan tẩu đi tới, vuốt ve cổ tay bị nắm đến đỏ ửng của cô, nước mắt lưng tròng:
-         Tiểu thư đáng thương. Đừng sợ, không nhớ Lan tẩu không sao, Tiểu thư chỉ cần nhớ Lan tẩu là người hiểu rõ tiểu thư nhất…Có một số việc, quên cũng tốt. Tiểu thư nghỉ ngơi cho tốt, đừng nghĩ ngợi nhiều.
Tống phu nhân đi tới, sắc mặt hơi tái nhợt, bà dặn dò:
-         Nghỉ ngơi cẩn thận, lần sau mẹ lại đến thăm con
Sau đó cùng Lan tẩu rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại Dung tẩu đang nghi hoặc nhìn Chu Thiến.
Chu Thiến hỏi bà:
-         Xin hỏi bà là ai?
-         Phu nhân, tôi là quản gia nhà cô
Lúc nói chuyện, vẻ mặt bà chẳng có thái độ gì, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh. Cô cảm thấy bà ấy hẳn không đơn giản chỉ là quản gia.
Chu Thiến lại hỏi:
-         Khi nào tôi có thể xuất viện?
-         Bác sĩ nói phải quan sát thêm hai ngày nữa.
-         Tôi muốn đi thăm người bị hại
Chu Thiến rất muốn biết “cô” bị thương nghiêm trọng không. Cha chắc chắn rất đau lòng! Còn mẹ kế? Bà ấy có khóc vì cô không?
Dung tẩu nghe Chu Thiến nói thì nhăn mặt:
-         Phu nhân, không nên đi thì hơn, nếu không, chờ thiếu gia đến rồi cùng đi.
Chu Thiến cẩn thận nhìn bà, vẻ mặt bà không giống như quan tâm. Nhất định là chồng Tống Thiệu Lâm dặn dò bà xem chừng cô, phòng cô gây sự. Nhớ tới cơn tức hôm qua của anh ta, bộ dánh giương nanh múa vuốt, cô không khỏi bật ra:
-         Tôi không thèm đi cùng anh ta. Giờ tôi muốn đi.
Nói xong cũng không để ý tới bà lập tức đi ra phòng bệnh.
~~~
Hỏi rõ y tá rồi cô đi về phía phòng bệnh nhân nặng. Cánh lớp của thủy tinh, cô thấy cô – Chu Thiến, cả người đầy dây nhợ, lẳng lặng nằm trên giường bệnh.
Chu Thiến không thể nào hình dung tâm tình bản thân lúc này. Rõ ràng “cô” ở trong không khí, lẳng lặng nhìn thấy “cô”, thế là thế nào? Đúng rồi, như phim truyền hình, khi linh hồn xuất hiện, cảm giác thật vừa quái dị lại có chút nực cười
Đột nhiên phía sau một tiếng kêu khẽ! Chu Thiến nhìn lại, một cô gái trẻ đang trợn tròn mắt hạnh, nghiến răng nghiến lợi nhìn cô. Chẳng phải là Lâm Tiểu Mạt bạn cô. Lúc này Tiểu Mạt nắm chặt tay thành nắm đấm, nhìn như hận không thể xông lên ăn tươi nuốt sống cô.
Cô lớn tiếng nói:
-         Cô còn dám lại đây! Quân giết người!
Cô xông lên, dùng hết sức đẩy Chu Thiến ngã xuống, mông đau đớn, mắt hoa lên.
Cô chỉ về phía “Chu Thiến” trên giường bệnh, đau buồn nói:
-         Nhìn thấy không, cô ấy mới 21 tuổi, vốn rất hạnh phúc, chỉ vì cô say rượu lái xe mà hại cô ấy như thế…
Giọng Tiểu Mạt run run, nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Cô nhìn Chu Thiến, trong mắt đầy sự phẫn hận:
-         Cô chờ đi. Cô nhất định sẽ ngồi tù. Chúng tôi không bỏ qua cho cô đâu!… Đừng tưởng có tiền là xong. Chờ mà xem! Chờ mà xem!
Cô ấy quá mức kích động nên cả người run rẩy. Tuy rằng hung tợn với Chu Thiến nhưng trong lòng Chu Thiến vô cùng cảm động, cô khẽ gọi:
-         Tiểu Mạt…
-         Cô chờ… Á! Cô gọi tôi là gì? Cô mở to mắt nhìn Chu Thiến.
Chu Thiến đứng dậy, chậm rãi đi tới, kéo tay cô nói:
-         Tiểu Mạt, là mình, mình là Thiến Thiến
Cô nhìn Chu Thiến, ngây người mấy giây rồi lập tức tỉnh táo lại. Gỡ tay Chu Thiến:
-         Cô đùa cái gì? Coi tôi là đứa ngu sao?
Chu Thiến lẳng lặng nhìn cô, chậm rãi nói:
-         Chúng ta là bạn thân nhất. Từ ba tuổi đã biết nhau. Học cùng nhau từ nhà trẻ đến trung học. Sau khi tốt nghiệp trung học thì cùng đến thành phố này sống, cùng làm việc. Tiểu Mạt, cậu phải tin mình. Sau khi bị tai nạn, tỉnh lại mình đã phát hiện linh hồn mình bám vào cơ thể này. Mình biết điều này rất khó tin nhưng là thật. Cậu nhất định phải tin mình!
Sắc mặt Tiểu Mạt tái nhợt, liên tục lắc đầu:
-         Không thể nào, không thể nào. Thiến Thiến nằm trong kia. Nhất định là quỷ kế của các người, muốn để chúng ta không kháng án. Tôi sẽ không mắc bẫy, các người lắm tiền, điều tra mấy việc này có gì khó?
-         Vậy chuyện khi cậu lên cấp hai, tỏ tình với người ta rồi bị cự tuyệt, sau đó ôm mình khóc cả đêm có tra được không? Còn cả khi lên cấp ba cậu thích thầy giáo thực tập, ở một bên lén lút nhìn thầy. Cả mấy ngày trước cậu từ chối lời tỏ tình của một người. Cậu nói, loại đàn ông đó coi mười đồng tiền như trời, cả đời chẳng có tiền đồ… Những cái đó, có thể tra được không?
Tiểu Mạt ngã xuống đất, mắt trợn tròn, miệng há hốc đủ để nhét một quả trứng gà vào.



Chương 3: Ông chồng Triệu Hi Thành họa thủy


-         Chuyện này rất khó tin! Làm sao có thể xảy ra chuyện này! Cũng chẳng phải là đóng phim. Quá cẩu huyết

Hai người ngồi trên ghế ở hành lang, Tiểu Mạt ngồi cạnh Chu Thiến, miệng không ngừng thì thầm.

Chu Thiến không thể nhịn được nữa:

-         Cậu nói xong chưa thế?

Cô liếc nhìn Chu Thiến rồi lại quay đi:

-         Thật chẳng quen, nhìn khuôn mặt này nói chuyện cũng mất tự nhiên

Chu Thiến chậm rãi quay mặt Tiểu Mạt lại:

-         Cậu quen dần đi! Mình cũng chẳng quen! Lúc soi gương, vừa ngẩng đầu đã gặp người khác. Có cách gì đâu? “Mình” còn chẳng biết bao giờ sẽ tỉnh lại, có lẽ “mình” vừa tỉnh lại thì hồn sẽ về với xác.

-         Trời ạ! Cô xoa trán

-         Cha mình đâu?

-         Mấy hôm nay chú ấy đều không ngủ, mình bảo chú về phòng trọ của bọn mình nghỉ tạm

Cô đột nhiên thấp giọng nói:

-         Những người đâm phải cậu thật khó lường! Bọn họ sai người nói với cha cậu, chỉ cần có thể áp chế chuyện này thì sẽ mời bác sĩ tốt nhất chữa trị cho cậu, tiền thuốc men họ trả. Hơn nữa, sẽ bồi thường 100 vạn, 100 vạn đó. Nếu cậu chết, phi phi phi, mình nói là nếu, bọn họ sẽ bồi thường thêm 100 vạn nữa. Mẹ kế cậu nghe được mắt sáng bừng.

Một trăm vạn thật sự không phải con số nhỏ. Có nó, cha cô sẽ mua được nhà lớn hơn mà ở, không cần ba người chen chúc trong căn hộ nhỏ có 20 m2 nữa. Bọn họ cũng chẳng cần vì lớn tuổi không tìm được việc mà lo lắng, không cần buồn bã vì học phí của em trai cô.

Khi Chu Thiến 8 tuổi, mẹ cô qua đời. Cha cô gà trống nuôi con, chẳng giàu có gì vất vả lắm mới lấy được mẹ kế cô làm cùng xí nghiệp. Nhưng chẳng lâu sau, xí nghiệp đóng cửa. Cha cô sống thật sự rất vất vả. Nếu có thể cho tuổi già của ông được thoải mái, coi như đây là an ủi lớn nhất trong cơn biến cố này với Chu Thiến.

Chu Thiến thở dài:

-         Cha mình đồng ý rồi sao?

Vẻ mặt Tiểu Mạt đầy kính trọng:

-         Cha cậu không để ý đến mẹ kế cậu, chỉ nghiêm nghị nói “tôi không thể đem mạng của con gái tôi để đổi lấy tài lộc. Người hại con gái tôi nhất định phải chịu trừng phạt”

Chu Thiến nóng nảy:

-         Nói thì thế nhưng mình sẽ ngồi tù đó! Tiểu Mạt, cậu nói xem mình có nên nói sự thật cho cha không?

Tiểu Mạt đảo mắt rồi nghiêm túc nói:

-         Tuyệt đối không được nói. Cha cậu biết thì mẹ kế cậu cũng biết. Mẹ kế cậu biết thì cả thiên hạ cũng biết! Đến lúc đó, không chừng cậu sẽ thành đối tượng nghiên cứu khoa học, thành quái nhân cả người cắm đầy dây nhợ.

Khóe miệng Chu Thiến giật giật. Cô sai rồi, cần gì trưng cầu ý kiến của Tiểu Mạt! Chu Thiến nói:

-         Vậy cậu đi thuyết phục cha đi! Bây giờ mình không tiện ra mặt. Ông nhìn thấy mình thế này không chừng giết mình mất. Chờ thêm đoạn thời gian nữa, tâm tình bình ổn mình đến thăm cha

Cha tuy yêu thương cô nhưng sẽ có cách để thuyết phục. “Cô” còn cần tiền trả viện phí, em trai còn cần tiền họa.  Có Tiểu Mạt và mẹ kế khuyên bảo, cha sẽ đổi ý.

-         Phu nhân

Dung tẩu từ hành lang bên kia đi tới nói:

-         Cậu chủ đến rồi

-         Phu nhân? Tiểu Mạt kinh ngạc nhìn cô.

Chu Thiến đứng lên, bất đắc dĩ cười cười:

-         Đúng vậy! Mình có chồng!

Chu Thiến quay về phòng, đẩy cửa ra đã thấy bóng người con trai cao lớn quay lưng về phía cô, anh ta đứng trước cửa sổ thủy tinh. Ánh mặt trời xuyên qua lớp cửa kính khiến người anh như có lớp hào quang.

Từ Tống phu nhân, Chu Thiến biết được tên của anh ta – Triệu Hi Thành

Anh nghe có tiếng động, xoay người lại.

Cả người như người mẫu, mặc bộ âu phục màu đậm chỉ nhìn đã bất xa xỉ. Giống như pho tượng Hi Lạp, lông mày đen rậm, hai mắt đen nhánh. Dưới ánh chiều tà, mà hắn đứng ngay giữa ánh hào quang, khiến người ta nhìn choáng váng.

Họa thủy, họa thủy! Về sau cô phải sống với người đàn ông này sao? Cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngủ… mặt cô nhất thời nóng rực, tim đập loạn.

Bình tĩnh, bình tĩnh! Cô không thể bị sắc đẹp quyến rũ, cô còn Tần Tranh, cũng không được đứng núi này trông núi nọ! Với tình yêu, cô là người rất chung thủy.

Nhưng với gương mặt đẹp đẽ của anh ta, cô vẫn lén lút nuốt nước miếng. Ừm… chỉ là nhìn thôi… Chỉ là nhìn, thuần túy chỉ là thưởng thức thôi!

So với vẻ nhiệt tình của cô, anh ta mặt âm trầm, ánh mắt nhìn Chu Thiến lạnh như băng. Giọng nói không lớn nhưng đầy sự giận dữ:

-         Cô đi gặp người bị thương?

Người đẹp tính xấu. Trong tiểu thuyết chẳng phải hay miêu tả về đàn ông như thế sao? Cho nên cô quyết định tha cho anh. Cô cười với anh, nụ cười của cô là luyện mà có, khi làm việc ở thẩm mỹ viện, với những khách hàng hay gây khó dễ, cô đều cười sáng bừng như hoa. Cho nên khách hàng tìm đến cô nhiều nhất, thành tích tốt nhất! Lợi hại chưa!

Giờ cô lại dùng chiêu này, tươi cười nói với anh:

-         Xảy ra chuyện này, tôi vẫn phải đến hỏi thăm chứ!

Anh giật mình, lập tức rít gào:

-         Cô có đầu óc không? Giờ là lúc hỏi thăm sao? Cô xuất hiện chỉ khiến bọn họ thêm kích động! Cô muốn ngồi tù à?

Sao anh ta cứ động một tí là mắng cô. Có người đối xử với vợ mình thế sao? Quan hệ vợ chồng của bọn họ tệ đến mức này?

Xuất phát từ thói quen nghề nghiệp, Chu Thiến vội trấn an anh ta:

-         Không đâu không đâu! Vừa rồi tôi đến xin lỗi bọn họ, xin bọn họ tha thứ, bọn họ có lẽ thấy tôi thành tâm nên đáp ứng sẽ suy nghĩ điều kiện của anh rồi

Anh ta nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng, ngực hơi hơi phập phồng, qua một lúc, anh ta lạnh lùng nói:

-         Giờ cô xuất viện đi, về nhà nghỉ. Đỡ gây phiền phức cho tôi nữa!

Anh ta không nói thêm gì đã gọi Dung tẩu vào thu dọn đồ đạc. Chu Thiến cũng có chút tò mò không biết kẻ có tiền sống ở nơi thế nào, vì thế nên ngoan ngoãn theo bọn họ ra viện.

Đi theo bọn họ ngồi vào một chiếc ô tô màu đen. Chu Thiến vốn không am hiểu ô tô nhưng nhìn cũng thấy chiếc xe này rất khí phái, xa hoa.

Anh ta mở cửa xe cho cô, khi chuẩn bị ngồi vào thì đột nhiên trượt chân, anh ta ở đằng sau vừa khéo giữ chặt cô. Cô đứng vững, quay đầu cười với anh nói:

-          Cám ơn!

Anh ta sửng sốt, lập tức cười lạnh, nói:

-         Đến giờ thì tôi tin cô mất trí nhớ thật rồi. Kết hôn hơn năm, chưa từng thấy cô cười như thế với tôi.

Ánh mặt trời mùa hè nóng bỏng khiến mọi người không thể chịu được.

Xe vững vàng đi, bên trong mát mẻ thoải mái, so với bên ngoài như hai thế giới hoàn toàn khác biệt. Điều này khiến Chu Thiến không khỏi nhớ lại trước kia đi xe bus. Chật chội, mùi mồ hôi bốc lên, còn phải luôn luôn cảnh giác kẻ móc túi và những tên biến thái.

Hai cuộc sống hoàn toàn khác biệt!

Chu Thiến nhớ lại những lời Triệu Hi Thành vừa nói. Kết hôn hơn một năm, vợ không cười với chồng sao? Thế là thế nào? Bọn họ không yêu nhau sao? Trách không được tình cảm không tốt.

Nhưng tình cảm của bọn họ không tốt liên quan gì đến cô? Chu Thiến chẳng phải thay thế Tống Thiệu Lâm đến làm vợ anh ta. Tuy rằng anh ta rất đẹp trai nhưng dù sao cũng là người xa lạ, hơn nữa cô đã có người trong lòng. Cô rất nguyên tắc. Chỉ là dùng tạm cơ thể này, chờ linh hồn Tống Thiệu Lâm tỉnh lại sau đó đổi cơ thế rồi đi tìm Tần Tranh của cô. Bây giờ chỉ là tiện thì hưởng thụ mấy ngày cuộc sống của người giàu có, không có gì là quá.

Trong lúc cô miên man suy nghĩ, xe dừng lại trước cánh cổng sắt cao ba thước. Anh ta ấn còi, cửa sắt từ từ mở ra. Chu Thiến nhìn qua lớp kính, chỉ thấy trước cửa có một tấm đá khắc chữ rồng bay phượng múa “Khu biệt thự XX”. Cái tên này cô đã từng nghe khách hàng nói chuyện phiếm nhắc đến. Nghe nói đây là khu biệt thự xa hoa. Trong đó, mỗi nhà ít nhất cũng phải hơn một ngàn vạn. Rất nhiều ngôi sao ở đây. Có thể nói đây là chỗ người giàu tụ hợp.

Tâm tình của cô rất kích động, cô nghĩ, ánh mắt cô nhất định sáng rực lên. Đừng cười Chu Thiến, Chu Thiến ở trong những căn phòng chưa bao giờ lớn hơn 30m2. Đột nhiên có ngày có thể sống trong biệt thự, cô có thể không kích động sao?

Xe chậm rãi đi qua cổng lớn. Cô trợn tròn mắt nhìn cảnh hai bên. Con đường nhỏ cho xe chạy, cây cối xanh tươi mọc quanh, hồ nước trong suốt, những biệt thự lớn nhỏ xa hoa, mỗi nhà một vẻ, khí thế bất phàm.

Xe dừng lại ở trước cửa một biệt thự hai tầng. Triệu Hi Thành đánh xe vào gara, Dung tẩu từ sau vội tới mở cửa cho tôi.

Triệu Hi Thành chẳng để ý đến Chu Thiến, xuống xe rồi lập tức đi vào nhà. Cô đâu thèm để ý anh ta. Trong lòng tràn đầy hân hoan.

Đi vào nhà, đổi dép ở cửa rồi bước vào phòng khách rộng lớn.

Thứ đầu tiên đập vào mắt là chiếc đèn trùm thủy tinh sáng lóe. Sàn nhà sáng loáng, cửa sổ thủy tinh trong suốt, bộ sô pha màu vàng, TV LCD lớn. Nhớ tới phòng của nhân vật nữ chính ở trong TV, xa hoa, ấm áp. Chu Thiến hưng phấn nắm chặt tay Dung tẩu nói:

-         Dung tẩu, mau đưa tôi về phòng.

Bộ dạng cô lúc này kì quái lắm sao? Vì sao ánh mắt Triệu Hi Thành nhìn cô có sự khác lạ? Dung tẩu lại mỉm cười nói:

-         Phu nhân, đi theo tôi

Bà đưa tôi đến cầu thang dài trải thảm đỏ, đi đến một căn phòng ở tầng hai, cửa mạ vàng nói:

-         Đây là phòng của phu nhân và cậu chủ.

Chu Thiến đẩy cửa đi vào.

Giường lớn trải ga trắng như tuyết, nhìn qua vừa thoải mái vừa mềm mại. Tủ lớn mặt thủy tinh, còn cả bàn trang điểm, trên đó là đủ các loại mỹ phẩm. Còn có cả ban công lớn, ngoài ban công có bàn trà, mùa hè ngắm trăng, mùa mùa đông phơi nắng.

Chu Thiến thật sự rất thích!

Lúc này, Triệu Hi Thành từ ngoài đi vào, sau đó đóng cửa lại. Mà Dung tẩu đã chẳng thấy bóng dáng.

Anh ta đi đến bên giường, chậm rãi cởi áo vest rồi áo sơ mi, để lộ ra khuôn ngực tinh tráng, cơ bụng săn chắc. Màu da nâu đầy khêu gợi. Chu Thiến đột nhiên cảm thấy những lời “mặt thiên thần, dáng người ma quỷ” thật thích hợp để miêu tả về anh ta. Bởi vì thật sự rất gợi cảm.

Cô nhìn đến trợn mắt há hốc mồm. Cuối cùng bắt đầu ý thức được nguy cơ. Anh ta muốn làm gì? Cô vừa mới xuất viện, nhưng là ban ngày ban mặt, anh ta hẳn không vội vã muốn làm chuyện gì đó chứ. Sao mà làm được. Chu Thiến không phải vợ của anh ta, tuy rằng thân thể thì đúng nhưng tư tưởng và cảm giác không phải, cho dù anh ta đẹp đến mờ mắt thì cũng không được!

-         Dừng lại!

Chu Thiến kêu to, cô lấy hai tay che ngực (mời tham khảo trong phim truyền hình cảnh thiếu nữ gặp phải sắc lang – lời tác giả). Cô mở to mắt lắp bắp nói:

-         Anh… anh muốn làm gì?

Anh ta hơi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn cô, mắt chợt lóe. Bỗng dưng Triệu Hi Thành cười thật tà mị, nụ cười như hoa mùa xuân nở rộ, khiến mắt cô chói lóa. Hơi thở không khỏi đông lại.

Triệu Hi Thành bán nude ngạo mạn, thong thả đi tới.


Chương 4: Tống Thiệu Lâm không hạnh phúc


Ánh sáng mặt trời chiếu lên da dẻ trơn bóng của anh ta, phản chiếu ánh sáng mê người

Anh ta nhìn Chu Thiến, đôi mắt thâm thúy chợt lóe ra ánh sáng trong suốt, đôi môi trầm gợn lên nụ cười gợi cảm.

Chu Thiến vừa sợ vừa hoảng, còn cả cảm xúc khác lạ khó nói khiến tim cô đập loạn, điên cuồng mà đập.

Anh ta từng bước đi tới, cô từng bước lùi về phía sau. Chậm rãi bị anh ta dồn tới góc tường, không còn chỗ lui

Anh ta nghiêng người, vươn đôi tay rắn chắc gác lên tường, vây Chu Thiến vào giữa. Hơi thở nóng rực phun lên mặt cô từng đợt, cô cảm giác nổi da gà.

Bất giác cô vươn tay chống trên lồng ngực anh, định đẩy Triệu Hi Thành ra xa nhưng bàn tay nóng rực, mơ hồ có thể cảm nhận được nhịp tim đập mạnh mẽ khiến tim cô cũng đập loạn

Chu Thiến như bị điện giật, thu tay về, mặt như bị lửa đốt nóng bừng.

Triệu Hi Thành nhân cơ hội tiến tới, lồng ngực rắn chắc dính sát vào cô, hơi thở dồn dập, ánh mắt nóng bỏng. Hai tay Triệu Hi Thành ôm thắt lưng Chu Thiến, bàn tay nóng bỏng như thiêu đốt da thịt cô. Triệu Hi Thành làm bộ chuẩn bị hôn cô.

Cô nóng nảy, trong lòng xấu hổ. Lớn như vậy chưa bao giờ bị đàn ông bỡn cợt như thế. Cô ra sức giãy dụa, hai tay không ngừng đánh Triệu Hi Thành, hét lớn:

-         Đồ sắc lang này, anh buông ra, tôi không phải vợ anh

Lời vừa nói ra, Chu Thiến ngây ngẩn người mà Triệu Hi Thành cũng ngây người. Anh ta nhìn cô, đột nhiên cười cợt, trong mắt là sự châm chọc, nói:

-         Cho dù cô mất trí nhớ cũng không thay đổi được sự thật cô là vợ tôi. Cô yên tâm, tôi sẽ không bắt cô làm chuyện này. Trước tôi không có hứng thú với cô, về sau cũng càng không

Triệu Hi Thành buông Chu Thiến, khoanh tay trước ngực, động tác này khiến cơ bắp của anh lộ rõ, hai điểm hồng dưới cánh tay như ẩn như hiện.

Chu Thiến mặt đỏ bừng. Triệu Hi Thành cười lười nhác:

-         Nhưng mà phản ứng của cô thật thú vị. Không, phải nói sau khi mất trí nhớ, cô trở nên thú vị hơn.

Triệu Hi Thành xoay người đi đến bên tủ quần áo. Cửa tủ mở ra, Chu Thiến mới biết bên trong còn có khoảng không rộng lớn, hình như là gian phòng thay quần áo, chia làm hai bên, một bên là quần áo con trai, một bên là con gái. Những giầy dép, ví da đắt tiền khiến ánh mắt cô mơ hồ.

Triệu Hi Thành vừa mặc quần áo vừa nói:

-         Tôi chỉ là muốn thay quần áo ra ngoài thôi

Sau đó nhìn Chu Thiến cười cười, ý tứ rõ ràng: – cô tự đa tình.

Chu Thiến hung hăng lườm Triệu Hi Thành, chẳng thích cũng đùa cợt người ta, đúng là đồ biến thái!

Anh thay bộ quần áo thoải mái, T-shirt màu đậm, quần cùng màu. Khí chất đàn ông lại thêm hơi thở thanh xuân, rất đẹp.

Anh thay quần áo rồi đi ra ngoài, trước khi ra khỏi cửa, đột nhiên quay người nói với cô:

-         Vậy cô còn nhớ Kiều Tranh không?

Chu Thiến sửng sốt, không hiểu. Kiều Tranh? Tranh cái gì?

Triệu Hi Thành cười lạnh, mắt đen láy lộ vẻ châm chọc, nói:

-          Không nghĩ tới có ngày cô quên hắn ta.

Triệu Hi Thành đi ra ngoài, chỉ nghe tiếng bước chân cộp cộp xuống lầu, bỏ lại Chu Thiến ngây ngẩn đứng đó.

Chu Thiến đi xuống nhà, Dung tẩy đứng trong phòng khách nói với cô:

-         Phu nhân, cậu chủ nói tối cậu không về ăn cơm

Chu Thiến quản gì anh ta có về hay không. Tốt nhất là đừng về. Nhớ lại chuyện đã xảy ra, trong lòng cô vẫn còn sợ hãi.

Chu Thiến cười nói với bà:

-         Không sao, chúng ta ăn là được rồi. Cơm chiều cần tôi giúp gì không?

Dung tẩu sửng sốt, lập tức cười lắc đầu:

-         Không cần, trong nhà có đầu bếp.

Chu Thiến thầm cắn lưỡi, còn có đầu bếp riêng.

Nhàn rỗi vô sự, Chu Thiến nhân cơ hội hỏi dò. Chu Thiến kéo Dung tẩu ngồi xuống sô pha, hỏi:

-         Dung tẩu, bác luôn làm quản gia ở đây sao?

Dung tẩu nói:

-         Trước tôi ở nhà lớn, đi theo bà chủ cũng chính là mẹ chồng của cô. Bà thấy hai người mới cưới kiên quyết muốn ở riêng nên lo lắng, sai tôi đến đây giúp đỡ.

Đến giúp đỡ? Nói như vậy, nhất cử nhất động của con dâu không thoát khỏi mắt mẹ chồng rồi

Chu Thiến lại hỏi:

-         Trước đây tôi là người như thế nào? Hi Thành nói sau khi mất trí nhớ tôi thay đổi rất nhiều, tôi rất ngạc nhiên!

Dung tẩu nhìn nhìn Chu Thiến, ánh mắt khôn khéo có chút nghi hoặc:

-         Nói cũng lạ, sau khi cô tỉnh lại như đổi thành người khác vậy. Trước kia cô suốt ngày nhốt mình trong thư phòng, một năm nói chuyện với tôi cũng chẳng nhiều bằng hôm nay. Với cậu chủ cũng chẳng quan tâm. Ngoài thỉnh thoảng vui vẻ đi dạo với Văn thư kí thì những lúc khác đều rầu rĩ không vui.

-         Văn thư ký? Chu Thiến mặt nhăn nhíu mày, đó là ai?

-         Là bạn của cô, cũng là thư kí của cậu chủ.

Lúc này, điện thoại vang lên. Dung tẩu đứng dậy nghe điện thoại. Chu Thiến lúc này đột nhiên muốn xem thư phòng, xem xem trong đó có gì hấp dẫn Tống Thiệu Lâm?

Lúc rồi khỏi phòng khách, nghe được Dung tẩu khẽ nói chuyện điện thoại:

-         Đúng vậy, đã trở về… chắc chắn mất trí nhớ… cậu chủ ra ngoài…

Chu Thiến tìm được thư phòng.

Thư phòng rất rộng rãi. Một bên tường là cửa thủy tinh, ánh mặt trời chiếu xuống phản xạ ra ánh hào quang chói lọi

Bên kia là một giá sách lớn, mặt trên toàn sách là sách. Chu Thiến xem, tất cả đều là sách văn học, cái gì mà thơ cổ, văn cổ. Chu Thiến bĩu môi, không có hứng thú. Tiểu thuyết còn tạm được.

Cô ngồi xuống bàn bên giá sách, trên bàn là chiếc máy tính mà đèn bàn, thêm ống đựng bút và chiếc túi màu đen.

Chu Thiến mở ra, bên trong có chiếc ví màu xanh lá cây và di động, cùng với một số đồ dùng linh tinh của con gái.

Chu Thiến mở ví, bên trong có tập tiền dày, còn cả mấy thẻ ngân hàng và những giấy tờ tùy thân của Tống Thiệu Lâm. Cô nhìn rồi lại đặt xuống.

Sau đó, cô mở máy tính, muốn qua đó tìm được dấu vết của Tống Thiệu Lâm. Dù sao cô cũng tạm thời nương nhờ trong cơ thể Tống Thiệu Lâm, hiểu biết cô ấy một chút cũng không phải là chuyện xấu! Được rồi, cô thừa nhận là cô tò mò, là cô có thói xấu thích tìm hiểu bí mật của người khác.

Cô tìm kiếm khắp trong máy tính nhưng cũng không tìm được cái gì đáng chú ý, ngay cả ảnh của Tống Thiệu Lâm cũng không có.

Không bao lâu, một văn bản khiến cô chú ý, Chu Thiến mở ra… nhưng lại khóa mã! Là sinh nhật của Tống Thiệu Lâm sao? Cô xem chứng minh thư của Tống Thiệu Lâm rồi gõ vào…

-         Trong đó có gì? Tiểu Mạt trợn to mắt nhìn cô.

-         Làm sao mình biết được? Căn bản không mở được, sai mật mã! Chu Thiến thở dài một hơi.

Lúc này, hai người đang ngồi trong quán cà phê sa hoa. Quán cà phê này, trước kia cho tiền bọn họ cũng tiếc vào. Nhưng giờ không như thế, Chu Thiến sờ sờ ví da, bên trong có một tập tiền dày.

Tiền này Chu Thiến tiêu thoải mái, giờ cô thay thế Tống Thiệu Lâm sống, trong lúc đó, mọi phí tổn đương nhiên Tống Thiệu Lâm phải chịu.

Trong không khí tràn ngập mùi hương ngọt ngào, âm nhạc du dương khiến người ta thư thái vô cùng.

Tiểu Mạt thần bí ghé sát vào Chu Thiến, khẽ hỏi:

-         Nha đầu, lần này cậu đúng là vận cứt chó gì thế! Cậu có biết thân phận của cơ thể này là gì không?

-         Là kẻ đã có chồng.

Chu Thiến tức giận, tuy là kẻ có tiền nhưng chẳng còn là khuê nữ thì tốt đẹp gì.

-         Là người phụ nữ có chồng vô cùng có tiền! Tiểu Mạt rất khoa trương: – Cậu biết không? Nhà chồng cậu là tập đoàn Triệu thị nổi tiếng, tài sản hơn một ngàn triệu. Mà nhà mẹ đẻ cậu cũng không bình thường, là Tống thị chuyên bất động sản, nắm giữ nhiều bất động sản nhất thành phố này. Giờ cậu chính là kẻ có tiền thật sự, là phu nhân nhà giàu có

Chu Thiến bĩu môi:

-         Thế thì sao? Mình chỉ là nương nhờ thân thể này hưởng thụ một chút cuộc sống của kẻ có tiền. Sớm hay muộn mình cũng trở về thành Chu Thiến! Mình còn phải đi tìm anh Tần Tranh

Tiểu Mạt lườm cô:

-         Anh Tần Tranh, anh Tần Tranh…Cậu đến đây hai năm đã gặp anh ấy chưa? Hơn nữa từ đầu đến cuối đều là cậu yêu đơn phương thôi, người ta chỉ coi cậu là em gái. Anh ấy giờ cũng 27 tuổi, có lẽ đã sớm kết hôn!

Tiểu Mạt không cho là đúng nói tiếp:

-         Cậu tỉnh táo lại đi! Tần Tranh chỉ là giấc mơ của cậu mà thôi, cậu vẫn nên nghĩ làm thế nào để nắm bắt lấy cơ hội này thay đổi cuộc sống của mình đi. Cho dù sau này cậu trở lại làm Chu Thiến cũng không phải vất vả như trước nữa. Đúng rồi! Cậu với chồng cậu ở chung thế nào? Hai người có…

Cô cười với vẻ mặt xấu xa

Chu Thiến lườm cô một cái:

-         Cậu nghĩ đi đâu thế, sao mình có thể để anh ta chạm vào được. Hơn nữa, mấy hôm nay anh ta đều không về nhà, trở về cũng chỉ thay quần áo, tắm rửa thôi. Mình chắc chắn là anh ta có đàn bà bên ngoài. Cậu sớm bỏ ý định lấy chồng giàu có đi!

Là vì như thế cho nên Tống Thiệu Lâm mới cả ngày rầu rĩ không vui rồi! Cô uống rượu lái xe có phải cũng vì như thế?

Tiểu Mạt nói:

-         Đàn ông lăng nhăng không phải vì có tiền hay không, đó là vấn đề nhân phẩm. Là chồng cậu tồi tệ thôi! Cậu đừng nói thế, mình còn định nhờ cậu giới thiệu người có tiền cho mình nữa!

Nha đầu này, hết thuốc chữa! Thật chẳng chịu bỏ qua cơ hội nào. Chu Thiến cũng không muốn lại bàn về đề tài này, nếu không hết ngày cũng không xong.

Chu Thiến nhìn trần nhà nói:

-         Mau uống cà phê đi, xong rồi mình đi dạo phố, cậu thích gì mình mua cho cậu.

-         Thật không?

Mắt Tiểu Mạt sáng bừng, một hơi uống cạn li cà phê, sau đó kéo Chu Thiến nói:

-         Thế đi nhanh đi, mình thích nhiều thứ lắm! Đúng là một người đắc đạo, gà chó thăng thiên.

Chu Thiến dở khóc dở cười với sự so sánh của cô.



Chương 5: Tình nhân của chồng


Lúc về nhà, đã gần đến giờ cơm chiều

Bất ngờ là Triệu Hi Thành đang ngồi trong phòng khách. Đối diện anh ta là một người phụ nữ vô cùng thời trang.

Chu Thiến giật mình, cái gì thế nào? Anh ta công nhiên đưa tình nhân về nhà? Lòng cô không khỏi dâng lên sự tức giận. Anh ta đúng là không coi vợ ra gì. Loại đàn ông này thật tồi tệ! Đáng tiếc cho ngoại hình đẹp đó.

Ai ngờ “tình nhân” kia ngẩng đầu lên thấy Chu Thiến, khuôn mặt trang điểm cẩn thận tươi cười, cô ta đứng lên, bước nhanh đến trước mặt Chu Thiến, kéo tay cô nói:

-         Thiệu Lâm, cậu không sao thật tốt quá! Biết mình lo lắng cho cậu thế nào không?

Á… Đây là tình huống gì? Giờ tình nhân mặt có thể dày đến mức độ này?

Cô ta thấy Chu Thiến ngây ngốc nhìn mình thì nói:

-         Thiệu Lâm, ngay cả mình cậu cũng không nhớ sao? Mình là Văn Phương! Chúng mình lớn lên bên nhau! Nếu cậu quên mình thì mình buồn lắm

Giọng nói của cô ta vừa ngọt ngào vừa vui vẻ, nghe nói giọng nói thế này đàn ông rất thích .

Trong đầu Chu Thiến đột nhiên nhớ lại lời Dung tẩu nói: “ Ngoài thỉnh thoảng vui vẻ đi dạo với Văn thư kí thì những lúc khác đều rầu rĩ không vui”

Văn Phương, Văn thư kí?

Chu Thiến đánh giá cô ta, cơ thể không tồi, đầy đặn nhưng không mập mạp, da không trắng nhưng cũng mịn màng, hẳn là có đầu tư. Ngũ quan tuy đẹp nhưng thân là người chuyên trang điểm, Chu Thiến nhìn một cái đã biết cô ta đã từng phẫu thuật thẩm mỹ. Mắt, mũi đều đã chỉnh sửa.

Cô ta mở to mắt nhìn Chu Thiến, trong ánh mắt có sự thận trọng, dò hỏi:

-         Cậu thực sự không nhớ rõ mình sao? Chuyện trước kia không nhớ sao?

Chu Thiến lắc đầu, cô ta tỏ vẻ rất thất vọng, Chu Thiến lại cảm thấy như cô ta đang thở phào nhẹ nhõm. Theo bản năng, Chu Thiến sinh ra tâm lý cảnh giác với cô ta. Chu Thiến không thích cô ta.

Triệu Hi Thành đi tới, khuôn mặt đẹp trai lộ vẻ bất mãn:

-         Cô đi đâu? Di động không mở. Văn Phương chờ cô từ chiều.

Trong mắt Văn Phương hiện lên tia đắc ý, ngẩng đầu lên thấy Chu Thiến đang nhìn thì lập tức tỏ vẻ vô tội:

-         Không sao, đợi cũng không lâu

Chu Thiến cười cười:

-         Chiều đi dạo phố, di động hết pin

-         Dạo phố? Trước kia không phải cậu ghét đi dạo phố nhất sao? Văn Phương kinh ngạc nói.

Chu Thiến lại cười:

-         Ở trong nhà rất buồn, bên ngoài vui vẻ như thế, sao không ra ngoài?

Văn Phương kinh ngạc nói:

-         Chẳng phải cậu sợ phơi nắng sao?

Chu Thiến đi đến bên cửa sổ, ánh mặt trời rực rỡ xuyên qua cửa sổ thủy tinh trong suốt bao phủ lên người cô. Chu Thiến híp mắt, quay đầu lại cười nói:

-         Đâu quản nhiều như thế, vui vẻ quan trọng hơn!

Triệu Hi Thành nhìn Chu Thiến, đôi mắt đen nhánh lóe ra ánh sáng, anh ta cứ thế nhìn cô, không nói gì, thật lâu không dời mắt.

Văn Phương nhíu nhíu mày, đi tới, vừa vặn ngăn trở tầm mắt của anh ta, cô cười nói:

-         Vậy lần sau đi dạo phố nhớ gọi mình

Chu Thiến cười, không nói gì.

Lúc này Dung tẩu đến báo có thể ăn cơm rồi.

Bọn họ ngồi xuống bàn ăn hình chữ nhật thủy tinh trong bếp

Chu Thiến và Văn Phương chia ra ngồi hai bên bàn. Triệu Hi Thành ngồi xuống bên cạnh Chu Thiến.

Giờ cô trăm phần trăm khẳng định, bọn họ có gian tình.

Dựa vào cái gì nói như vậy?

Chỉ bằng ánh mắt ngọt ngào mà Văn Phương nhìn Triệu Hi Thành, chỉ bằng ý xuân từ đầu mày khóe mắt cô ta. Nếu bọn họ không có gian tình, cô ta dám không kiêng nể gì mà mắt qua mày lại với chồng Chu Thiến trước mặt cô sao? Mà Chu Thiến là vợ lại ngồi đối diện cô ta.

Tống Thiệu Lâm này thật vô dụng, lại tự rước con hồ ly tinh này đến. Cái gì mà bạn tốt chơi từ nhỏ, đúng là mắt bị mù!

Một đôi cẩu nam nữ!

Chu Thiến chán ghét nhíu nhíu mày, không dấu vết lặng lẽ né xa Triệu Hi Thành.

Cũng tốt, tốt nhất là cô ta cuốn lấy Triệu Hi Thành thật chặt thì anh sẽ không có thời gian chạm vào cô. Để Chu Thiến có thể bình an đợi Tống Thiệu Lâm tỉnh lại, đến lúc đó cục diện này để cô ta thu dọn đi, Chu Thiến chỉ hưởng thụ cuộc sống trước mắt thôi.

-         Chuyện của em đã giải quyết xong rồi. Đột nhiên Triệu Hi Thành trầm thấp nói.

Chu Thiến đang hết sức chuyên chú ăn đồ ngon nghe vậy thật sửng sốt, nhất thời không rõ anh ta nói đến chuyện gì.

Bên kia, Văn Phương cười dịu dàng nói tiếp:

-         Cậu chỉ cần bồi thường người bị hại thôi. Có thể giải quyết là được rồi, chuyện này làm không khéo sẽ phải ngồi tù đó.

Chuyện này từ chỗ Tiểu Mạt cô đã biết cho nên cũng không thấy bất ngờ.

Nhưng là tác dụng tâm lý sao? Sao cô cảm thấy cô ta rất tiếc nuối khi Chu Thiến không phải ngồi tù vậy?

Xuất phát từ tâm lý ghét kẻ thứ ba và thương hại người yếu, hơn nữa, giờ Chu Thiến đang sử dụng cơ thể của Tống Thiệu Lâm nên đương nhiên đứng về phía cô, chung một mối thù!

Cô đột nhiên muốn đùa dai, xoay người nhìn Triệu Hi Thành cười ngọt ngào, giọng nói dịu dàng vô cùng:

-         Hi Thành đương nhiên sẽ không trơ mắt nhìn mình ngồi tù. Mình biết nhất định anh ấy sẽ giúp mình

Những lời này nói ra đến cô cũng nổi da gà.

Triệu Hi Thành nhìn Chu Thiến, đôi mắt thâm thúy hiện lên sự mê hoặc, khóe miệng hơi cười, ý cười lại có chút yêu chiều

Chu Thiến cũng chẳng để ý đến thái độ của anh ta, thứ cô quan tâm là vẻ mặt của người khác. Chu Thiến quay đầu, nhướng mày nhìn Văn Phương.

Quả nhiên không phụ hi vọng của cô, Văn Phương giận tái mặt, mắt to cắt mí hiện lên sự đố kị nhưng vừa tiếp xúc với ánh mắt Chu Thiến, cô ta lại thay vẻ mặt dịu dàng tươi cười. Nếu không nhìn rõ, Chu Thiến còn nghĩ chớp mắt đó là bản thân hoa mắt mà thôi!

Hồ ly tinh, tôi phục cô rồi. Diễn xuất của cô có thể đến Hollywood phát triển! Đúng là hồ ly tinh thì cũng phải có tư chất.

Lúc này, Triệu Hi Thành còn nói:

-         Ngày mai đừng ra ngoài, mai là thứ 7, thứ 7 chúng ta phải về nhà lớn ăn cơm.

-         Nhà lớn?

Chỗ này Chu Thiến cũng nghe Dung tẩu nhắc đến. Là nhà của cha mẹ Triệu Hi Thành sao?

Triệu Hi Thành nói:

-         Là nhà của anh, bố mẹ và em trai anh đều ở đó. Lúc đầu chúng ta muốn có không gian riêng nên mới cố ý tách ra

Chu Thiến cười gật đầu:

-         Được

Nhà tổ, nghe đã có cảm giác đầy tính li kì. Chu Thiến vô cùng hứng thú. Huống chi có thể gặp lại anh chàng đẹp trai như ánh mặt trời kia, thật vui.

Chu Thiến lơ đãng nhìn Văn Phương một cái, chỉ thấy trên mặt cô ta không che dấu được sự cô đơn. Có phải là vì nơi đó cô ta không thể đến?

Chu Thiến cười lạnh, nếu đã chọn là kẻ thứ ba thì nên biết, kẻ thứ ba vĩnh viễn không thể ra ngoài sáng! Những nơi mang tính chất chính thức vĩnh viễn không có phần của cô ta.

Ăn cơm xong, bọn họ ngồi ngoài phòng khách một lúc. Văn Phương không tiện ngồi lâu nên đành đứng dậy từ chối.

Lúc Văn Phương đứng dậy chào tạm biệt hai người, ánh mắt nhìn Triệu Hi Thành vô hạn lưu luyến, tình cảm nói không hết. Nhìn mà Chu Thiến thấy dựng hết tóc gáy.

Chu Thiến cười nói với Triệu Hi Thành:

-         Khuya rồi, anh đưa Văn Phương về đi. Chỗ này không tiện đón xe

Tốt nhất là đi rồi đừng về, đi mà hưởng thụ thế giới hai người các ngươi đi.

Vẻ mặt Văn Phương vui mừng nói:

-         Không cần, cũng muộn rồi, không dám làm phiền Tổng giám đốc

Ánh mắt lại liếc nhìn Triệu Hi Thành.

Triệu Hi Thành đang cười như không cười nhìn Chu Thiến, trong mắt lóe ra ánh sáng khó hiểu.

Chu Thiến mặc kệ anh ta, một lòng chỉ muốn tống phần tử nguy hiểm này ra khỏi nhà. Chu Thiến không dám nghĩ cả đêm ở cùng anh ta sẽ có hậu quả gì. Anh ta là chồng hợp pháp của khối cơ thể này, muốn làm gì cô thì cô có thể đi kiện anh ta sao? Chẳng lẽ cô nói với cảnh sát là chồng tôi cưỡng hiếp tôi?

Chu Thiến đẩy Triệu Hi Thành nói:

-         Cần cần! Chính là vì không còn sớm mới cần đưa! Đây là phong độ của đàn ông

Văn Phương, tôi cho cô cơ hội để sáng tạo. Nếu đêm nay không thể giữ được thằng đàn ông này thì cô không đáng làm hồ ly tinh!

Đến lúc này, Triệu Hi Thành không hề hoang mang lấy cái chìa khóa đưa cho Văn Phương, thủng thẳng nói:

-         Văn Phương đi xe tôi về là được rồi, đêm nay tôi hơi mệt

Anh ta quay đầu nhìn Chu Thiến, ánh mắt có sự giảo hoạt, khóe môi cười nghiền ngẫm nói:

-         Kỹ thuật lái xe của Văn Phương rất tốt, em có thể yên tâm.

Nụ cười của Văn Phương cứng lại, sau đó gượng gạo nói:

-         Nếu Tổng giám đốc mệt thì không dám làm phiền.

Chu Thiến nóng nảy, còn cố cãi:

-         Không được, Văn Phương lấy xe rồi mai mình về nhà tổ kiểu gì?

Triệu Hi Thành cười như con hồ ly:

-         Em yên tâm, nhà chúng ta không phải chỉ có một cái xe

Triệu Hi Thành quay đầu nói với Văn Phương:

-         Vậy cô lái xe cẩn thận

Giọng nói không cho người khác từ chối

Văn Phương oán hận nhìn Triệu Hi Thành một cái, lúc nhìn về phía Chu Thiến, trong mắt ẩn hiện tia sáng lạnh lùng nhưng không nói gì, nhận chìa khóa xe rồi yên lặng rời đi.

Trong phòng khách chỉ còn lại hai người, đám người hầu và Dung tẩu không biết đã đi đâu.

Chu Thiến nhìn Triệu Hi Thành, anh đứng trước mặt cô, khuôn mặt đẹp như tượng thần Hi Lạp, anh cười rộ để lộ ra hàm răng trắng như tuyết, giống như… con sói trong truyền thuyết. Chu Thiến chỉ thấy da đầu run lên, bàn tay chảy mồ hôi.

Triệu Hi Thành nhướng mày nói:

-         Chúng ta ở một chỗ rất đáng sợ sao? Em sợ cái gì?

Người gặp sói, dù sợ hãi thế nào cũng không thể để lộ ra vẻ yếu đuối, nếu không sói sẽ chẳng chút nể nang mà tiến tới, ăn sạch ngươi, chẳng thừa cái gì.

Cho nên dù giờ Chu Thiến vô cùng lo lắng vẫn ưỡn ngực tươi cười:

-         Tôi làm gì phải lo lắng, thật buồn cười, tôi sợ cái gì. Anh ăn thịt tôi chắc

Nhưng nói thật tim vô cùng bồn chồn. Hẳn là không sao đi. Anh ta đã nói anh ta không có hứng thú với cô.

Nhưng anh lại đi tới, chậm rãi vươn tay, xoa mặt cô, trong mắt đầy sự mê hoặc, anh lẩm bẩm nói:

-         Không ngờ sau khi mất trí nhớ em lại như thành người khác, lại có thể tươi cười xinh đẹp như thế này.
 

Truyện đọc nhiều

Lượt xem truyện